Ở Lâm Huyện xa ngàn dặm, thêm một người hay bớt đi một người cũng không quá ảnh hưởng đến sinh hoạt của mọi người, giống như copy paste vậy, hôm qua làm gì rồi hôm nay làm gì, Hạ An Viễn ở chỗ này bốn năm rồi, vẫn lặp lại như thế mỗi ngày.
Chiếc Maybach kia đi vào ngõ nhỏ, muộn hơn ngày thường một tí, bởi vì chủ nhân của nó còn thay một bộ tây trang mới, đeo một chiếc đồng hồ mới rồi xịt một chút nước hoa.
Chờ mùi nước hoa tan gần hết mới ngồi vào xe rồi đi.
Hắn nhìn thấy đống đồ chất vất trước cửa tạp hoá, trong đó có chiếc quạt điện hỏng của Hạ An Viễn mấy hôm trước.
Hắn chỉnh lại cà vạt, xe dừng vài giây sau mới xuống xe, bĩnh tĩnh dưới mặt trời chói chang, đi về cửa hàng tạp hoá trông như kiểu chuẩn bị đi họp đến nơi.
"Có người không?" Hắn gọi, lảng tránh đống đồ đang chờ thu gom chất đầy ở bên phải.
"Tới đây." Một người phụ nữ trung niên ôm một đống giấy ra rồi ném chúng xuống đống rác trước cửa.
"Có người thật như vậy nè!" Người phụ nữ nhìn thấy hắn trông rất vui vẻ, gân cổ gào với chủ tiệm hoa quả bên cạnh: "Anh vương, anh vương! Là người này hở?"
Anh Vương đã đứng đó thò đầu ra hóng hớt rồi, nghe thế vội vàng gật gật đầu, nhỏ giọng nói: "Là hắn, là hắn."
Hắn nhíu mày, lại hỏi một lần nữa: "Chủ cửa hàng này đâu?"
Người phụ nữ chống nạnh cười nói: "Tôi chủ cửa hàng đây. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu/2975894/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.