Vài vị lão tổng vẫn còn đang say sưa bàn tán về cú Double Eagle (cú đúp đại bàng – ghi điểm ít hơn 2 gậy so với điểm tiêu chuẩn của hố golf) mà Kỷ Trì vừa đánh, hắn nhấp một ngụm nước caddy (nhân viên phục vụ trong sân golf) đưa tới, nước ấm vừa phải đúng như thói quen của hắn.
“Tôi nhớ là năm kia, không phải ở sân này, tôi và Tiểu Kỷ hẹn đánh golf, tình cờ gặp bố cậu ấy. Hai bố con gặp nhau chẳng giống bố con gì cả, cứ như đối thủ vậy. Hôm đó cũng là hố par 4 (hố golf tiêu chuẩn 4 gậy),bố cậu ấy cũng đánh được một cú Double Eagle. Tôi mới nói với Tiểu Kỷ, đừng nản, lão Kỷ chơi golf cả đời rồi, trình độ này chắc phải vài năm nữa cậu mới theo kịp, hôm nay bắt được birdie (ghi điểm ít hơn 1 gậy so với điểm tiêu chuẩn) là coi như đạt yêu cầu rồi. Tiểu Kỷ nghe xong chỉ cười cười, tôi còn tưởng thằng bé ngại ngùng giả vờ lạnh lùng với tôi chứ, kết quả các ông đoán xem sao? Thằng bé cho tôi một cú hole-in-one (một gậy vào lỗ)! Hố par 4 mà hole-in-one! Giải chuyên nghiệp cũng hiếm thấy lắm! Haha, Tiểu Kỷ, cậu còn nhớ không? Đúng là “hổ phụ sinh hổ tử” mà.”
“Chú Trần, đừng trêu cháu nữa.” Kỷ Trì đặt cốc nước xuống. “Chỉ là trùng hợp thôi, chú biết đấy, bao nhiêu năm mới có một lần.”
“Ấy… Cậu làm được thế nào, chúng tôi đều thấy rõ cả, là trùng hợp hay thực lực, ai cũng tự hiểu trong lòng mà, phải không? … Làm ăn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022105/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.