Nhậm Nam là người Bắc Kinh, nhưng khu Tây Thành này cậu ít khi lui tới, lại càng không nói đến địa chỉ mà Kỷ Trì gửi cho, một địa điểm chỉ dân văn phòng mới hay lui tới.
Trung tâm khu thương mại Tây Thành, những tòa nhà chọc trời san sát nhau cao vút. Đi ngang qua hai trung tâm thương mại, Nhậm Nam giảm tốc độ. Ven đường đa phần là các chuỗi cửa hàng đồ ăn nhanh và nước uống. Trong lúc tìm chỗ đậu xe, cậu tiện thể liếc nhìn tòa nhà văn phòng trên địa chỉ định vị, nghĩ thầm, giữa giờ nghỉ trưa hẹn mình đến quán cà phê ở nơi như thế này, rất có thể công ty của Kỷ Trì nằm trong tòa nhà này, hoặc thậm chí cả tòa nhà đều là công ty của hắn ta.
Chỗ đậu xe khó tìm, cậu phải vòng qua vòng lại vài lần trong con hẻm nhỏ giữa hai tòa nhà mới thấy có người rời đi một chỗ trống, Nhậm Nam vội vàng lùi xe vào. Đóng cửa xe, cậu liếc nhìn điện thoại, còn mười phút nữa mới đến giờ hẹn, thở phào nhẹ nhõm, rồi cúi đầu kiểm tra lại quần áo xem đã chỉnh tề chưa – bình thường cậu ăn mặc khá thoải mái, nhưng sáng nay sau khi nhận được lời mời của Kỷ Trì, cậu đã đặc biệt mặc bộ vest mà bố mẹ mua cho vẫn chưa từng mặc lần nào, trông trưởng thành và điềm đạm hơn hẳn.
Đang định ngẩng đầu tìm bảng hiệu quán cà phê, thì thấy Kỷ Trì trong bộ vest chỉnh tề đi đến. Hắn ta rõ ràng đã nhìn thấy Nhậm Nam từ xa.
“Cậu Nhậm vừa đến?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022080/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.