Hôm sau, khi Hạ An Viễn đến bệnh viện, Triệu Khâm đã đến đón anh từ sớm.
Hiện tại, việc anh ta thích làm nhất chính là chạy việc cho Hạ An Viễn. Triệu Khâm đã nhận ra, anh Hạ này quả thực khác biệt so với những người trước đây, vị trí của anh trong lòng Kỷ Trì rõ ràng là ở đẳng cấp cao nhất. Hầu hạ anh tốt còn hơn cả tự mình xử lý xong ba tủ tài liệu.
Hơn nữa, Hạ An Viễn là người thực tế, không cần anh ta hầu hạ gì nhiều, cùng lắm chỉ làm tài xế đưa đón, mà Kỷ Trì còn thưởng thêm cho anh ta, nên vừa nghe đến ba chữ “Anh Hạ”, hai mắt Triệu Khâm đã sáng rực.
Xe đến bệnh viện, Hạ An Viễn nói anh có thể sẽ ở lại lâu một chút, đề nghị Triệu Khâm đỗ xe bên đường, như vậy khi chờ anh, anh ta có thể đi dạo quanh đó, không cần phải chui rúc trong bãi đỗ xe ngầm, đi đâu cũng bất tiện.
Người ta đã lo cho mình như vậy, Triệu Khâm không thể không nể mặt, vừa đúng lúc đối diện có một chỗ trống, anh ta vội vàng đỗ xe vào.
Sau khi đỗ xe xong, anh ta nhìn về phía bệnh viện, Hạ An Viễn vẫn đứng yên ở chỗ vừa xuống xe, một tay ôm hoa, một tay xách trái cây, ngẩng đầu lên, không biết là đang nhìn tòa nhà khám bệnh hay đang nhìn trời.
Khoảnh khắc ấy, trong lòng Triệu Khâm có cảm giác như bị thứ gì đó cào nhẹ.
Không rõ là gì, chỉ là nhìn bóng lưng Hạ An Viễn giữa dòng người, dáng người mảnh khảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022074/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.