Kỷ Trì vào nhà trước. Có lẽ do cả ngày lẫn đêm mệt mỏi, người lại ám mùi lẩu, hắn đi thẳng vào phòng ngủ tắm vòi sen.
Hạ An Viễn ngồi ở phòng khách, bày số trà Kỷ Trì mua cho anh cùng với số trà Trương Châu tặng lên bàn trà, ngẩn ngơ một lúc.
Thời gian trôi qua thong thả, dường như chỉ một lát sau, Kỷ Trì đã thay áo choàng tắm bước ra, tóc được hắn lau qua loa, nửa khô nửa ướt rối bời.
Hắn đến bàn trà lấy hộp thuốc, đương nhiên cũng nhìn thấy túi quà đặt lạc lõng ở đó.
“Chiều hôm qua lúc tôi về phòng đã thấy nó ở đây rồi,” Hạ An Viễn lập tức đứng dậy, “Hình như là Trương tổng gửi tới.”
Kỷ Trì đưa tay, tùy ý lùa ngón tay dọc theo mép túi quà, cúi xuống nhìn vài giây, không nói gì, cầm bật lửa đi ra ban công.
Hạ An Viễn đi theo, thăm dò hỏi: “Kỷ tổng, tôi nên xử lý thế nào?”
Bên ngoài khung cửa sổ rộng lớn là cảnh đêm tuyệt đẹp của Dung Thành. Nhìn ra xa, các tòa nhà đều được bao quanh bởi những dải đèn cao thấp khác nhau, lấp lánh muôn màu tô điểm cho thành phố, dòng xe cộ qua lại, giao nhau, dày đặc dưới chân chúng, cũng giống như những dòng sông rực rỡ sống động. Vì vậy, vào những lúc như thế này, bầu trời thường rất dễ bị bỏ qua. Hạ An Viễn nhìn từ vai Kỷ Trì lên trên, trên bầu trời không thấy sao, chỉ có vài đám mây đen được ánh đèn thành phố hắt sáng.
Mùi xăng dầu kèm theo tiếng bật lửa bị gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022063/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.