"Anh bị làm sao vậy? Anh có sao không?"
"Này... Khụ khụ, Uyển Nhi ơi?"
Thanh âm của Tả Tam Khưu đánh thức Thời Tung.
Vừa rồi dường như anh rơi vào một giấc mộng.
Sau khi tỉnh lại khỏi cơn mê, cây xanh hóa khô cằn, hoa cỏ hóa thành bùn đất, cảnh đẹp trước mắt chỉ còn lại một mảnh hoang tàn.
"Tôi không sao. Đi thôi."
Thời Tung dẫn đầu, cùng Tả Tam Khưu bước vào trong sân.
Ở đây cỏ dại mọc lan tràn, mạng nhện đóng từng mảng to, lá khô rơi đầy đất từng lớp lại từng lớp, cuối cùng hóa thành một lớp bùn dơ, cần phải cẩn thận bước qua, nếu không sẽ té ngã.
Trong vườn có những tòa kiến trúc xây dựng bất quy tắc, cửa gỗ đã vỡ vụn, tường và nóc nhà cũng đầy rẫy dây leo, hầu như không thể nhìn ra được màu sắc ban đầu.
Hai người đi một lúc lâu, cuối cùng nhìn thấy một ngôi nhà hãy còn nguyên vẹn.
Đó là một ngôi nhà trệt bình thường, tường trắng ngói xanh, phần lớn diện tích tường đã bị dây thường xuân ăn mòn. Nhưng xung quanh ngồi nhà cũng không có quá nhiều lá khô và bùn đất, vẫn có một con đường mòn đi vào cửa. Đến gần nhìn thử có thể thấy trên đường còn có dấu chân.
Có lẽ nơi này vẫn có người thường lui tới.
Ngôi nhà vuông vức, hình thức bề ngoài không có gì đặc biệt nhưng trước cửa lại có hai bức tượng đá trông vô cùng hung tợn, chẳng khác gì ác quỷ ăn thịt người.
Dưới mái hiên treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-kich-ban-sat-nhan-cua-quoc-vuong/2818021/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.