Buổi trưa,đúng giờ ăn cơm.
Phía bên kia Quý Hoài không tìm được La Tử Tuấn, bên đó chỉ có một ít cư dân, hắn lại không được phép tự tiện xâm nhập vào nhà dân, cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra với La Tử Tuấn, một người lớn như vậy không một tiếng động liền biến mất không thấy.
"Chúng tôi đã hỏi thăm hàng xóm được một chút chuyện, người phụ nữ kia tên là Char, tính cách rất cổ quái, rõ ràng là một cô gái rất trẻ tuổi xinh đẹp nhưng ai cũng không để ý đến nàng, một mình ở lầu bảy, không kết giao với người khác, cũng không ai biết cô ấy đang làm gì." Hứa Hứa chia sẻ thu hoạch một buổi sáng của bọn họ.
Phương Hào bới xong cơm vào trong bát, có chút nghi hoặc hỏi: "Không kết giao với người khác? Nhưng ta thấy nàng cùng La Tử Tuấn có quan hệ rất tốt mà, ôm ấp thân thân, cũng rất biết làm nũng."
Quý Hoài cười ha hả, cầm đầu đũa gõ lên đầu cậu, phẫn nộ nói: "Vậy không gọi là kết giao, đó gọi là yêu đương."
Hắn xuống tay cũng không nặng, Phương Hào làm bộ ủy khuất.
Ba cô gái bị chọc đến nỗi cười lên khúc khích, sợ hạt cơm trong miệng phun ra, nghẹn đỏ mặt.
Đình Đình uống một ngụm nước đem cơm đưa vào trong dạ dày, chậm rãi tiếp tục nói: "Char chỉ lui tới với nam thanh niên, nói cách khác là nàng có ý đồ quyến rũ đối phương. "
Luôn luôn yên tĩnh ngọt ngào phụ họa: "Đúng vậy, hàng xóm cũng nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-khuy-quang-vo-han-luu/2569383/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.