"Vợ à, cho anh nghe lại giọng của con trai."
"Anh biết nó còn không biết nói chuyện, anh chỉ nhớ nó."
"Nó còn không nói được tiếng nào sao? Đã bao lâu rồi?"
"Vợ ơi đừng khóc nữa! Anh không phải đang hung dữ với em, không sao, vài ngày nữa anh sẽ mang 1 đứa con trai về nhà."
"Ôm một cái nào, sao anh có thể nhẫn tâm để em một mình ở một nơi tối tăm như vậy, em cần có người bầu bạn.". Truyện Huyền Huyễn
"Đừng khóc! Em yên tâm, đứa con trai này nhất định là của em. Anh biết em giấu nó trong khách sạn."
Tại quầy lễ tân mờ tối của khách sạn, có một người đàn ông mặc áo mưa nửa đứng bên chiếc điện thoại, gã không ngừng nói, như thể đang gọi điện.
Giọng gã rất nhẹ nhàng, đầu dây bên kia dường như là vợ gã.
Vành áo mưa che gần hết khuôn mặt, giọng nói của người đàn ông đầy tình tứ, thỉnh thoảng lại làm nũng với vợ qua điện thoại, họ có vẻ rất tình cảm.
Đồng hồ trên tường đã điểm một giờ sáng, người đàn ông vẫn chưa dập máy, gã không ngừng an ủi người vợ vẫn đang thút thít, nhưng đúng lúc này tiếng bước chân vang lên ở cửa khách sạn.
Một thanh niên trẻ tuổi tay ôm đàn tế, thân hình rất đẹp, khá đẹp trai mang chút suy sụp đi vào khách sạn.
Người đàn ông mặc áo mưa điềm nhiên lau vết máu trên lòng bàn tay, bất đắc dĩ cúp điện thoại, gã nhìn người thanh niên đến khách sạn lúc nửa đêm: "Muốn nhận phòng sao?"
"Anh là ông chủ?"
“Đúng rồi.” Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-he-chua-tri-cua-toi/1644174/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.