Giọng Hàn Phi rất nhỏ, đạo diễn Khương không nghe rõ được. Có điều, hiện giờ ông ấy cũng không có tâm trạng để ý xem Hàn Phi nói cái gì.
Thân nhân của những người bị hại xông thẳng vào phim trường, cản trở việc quay phim. Nếu không xử lý tốt, việc này sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực đến bộ phim ngay.
“Xin mọi người hãy bình tĩnh! Bên phía cảnh sát đã bắt đầu điều tra lại vụ án Chặt thây – ghép xác này! Đoán chừng không bao lâu nữa là có thể tóm gọn hung thủ rồi!”
Đạo diễn Khương Nghĩa lớn tiếng hô. Ông ta hy vọng mọi người sẽ bình tĩnh lại, ai dè cơn thịnh nộ của thân nhân những người bị hại đã bị khơi dậy.
“Mỗi ngày, chúng tôi phải ép buộc bản thân không được nghĩ đến nỗi đau đớn ấy nữa. Nếu bộ phim này được công chiếu, cũng đồng nghĩa với việc phơi bày nỗi thống khổ ấy của tất cả chúng tôi ra trước ánh sáng.” Một người phụ nữ trung niên, ước chừng bốn mươi mấy tuổi, chỉ thẳng vào nhân viên công tác trong phim trường mà mắng: “Chỉ bởi vì các người nói nếu được lên phim thì sẽ nâng cao tầm ảnh hưởng, có thể kêu gọi được càng nhiều sự chú ý. Cho nên chúng tôi mới không màng đến đau khổ của bản thân, bằng lòng giao phó cho các người đoạn ký ức tuyệt vọng nhất này của mình! Thế nhưng hãy xem xem, các người đã làm những gì?!”
Bà ta giơ cao máy tính bảng của mình lên, điều chỉnh âm lượng đến mức maximum, sau đó phát lại một đoạn video.
Đây là phân đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-he-chua-tri-cua-toi/1644080/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.