"Cùng với sự phát triển không ngừng của khoa học kỹ thuật, loài người đã ban phát cho các loại máy móc ngày càng nhiều năng lực và tình cảm hơn trên tư thái của những vị thần. Thế nhưng mà, cậu có nhận thấy rằng, giờ đây chính bản thân loài người chúng ta đang dần đánh mất đi thứ tình cảm vốn có ấy hay không?" 
Hoàng Doanh đeo cặp kính giả lập vào, cùng Hàn Phi dạo bộ trong con hẻm nhỏ giữa khu phố cổ. Xung quanh có đám trẻ con đang vui đùa ầm ĩ, trên khuôn mặt chúng đều nở những nụ cười vô cùng ngây thơ hồn nhiên. 
"Theo những gì mà tôi từng nhìn thấy và trải qua, những người sống trong thành phố AI này ấy mà, hầu hết đều có vẻ bề ngoài đều vinh quang rạng rỡ, luôn nở nụ cười trên môi. Song trên thực tế, bọn họ phải bôn ba với đủ loại công việc mưu sinh, áp lực cực lớn. Hơn nữa, cái gọi là tụ họp xã giao kia chẳng qua chỉ là gặp gỡ rồi đóng kịch với nhau mà thôi. Nhìn ai cũng thấy nhiệt tình hiếu khách đấy, nhưng trong nội tâm lại lạnh lùng, xa cách. 
Kết cấu gen của chúng ta cứ liên tục bị phá vỡ trong khi thông tin của chúng ta thì bị thu thập rồi quy kết lại với nhau. Những hành vi khác người của mỗi chúng ta đều bị lập hồ sơ trong hệ thống dữ liệu công dân. Dần dần, cuộc sống sinh hoạt, tình cảm, nhân sinh của chúng ta đều có xu hướng bị định dạng hóa. Chúng ta sẽ chẳng còn được sống cuộc sống của chính mình, mà chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-he-chua-tri-cua-toi/1644069/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.