Cô nhất định không biết được rằng, đôi khi phụ nữ vô tình làm ra một vài động tác nào đó, lại có lực hấp dẫn đến chết người.
Ví dụ như Hàn Dật Thìn lúc này, đã không nhịn được nữa cảm xúc muốn được hôn lên bờ môi cô.
Anh ta nhìn cánh môi của cô, đôi môi non mềm màu hồng đào, tươi thắm vô cùng.
Đôi mắt lại theo thói quen mà nheo lại, làm phát ra hơi thở nguy hiểm.
Đối với cô ấy, anh ta chỉ có dục vọng mãnh liệt muốn chinh phục, mặc dùhiện giờ biết được ân oán giữa họ chỉ là hiểu lầm, song anh ta vẫn không cách nào khống chế được dục vọng này của mình.
Noãn Noãn ngướcmắt lên đối diện với mắt anh ta, tầm nhìn từ ngực anh ta, đến cổ, đến bờ môi, đến chiếc mũi thẳng, cuối cùng dừng lại ở trên đôi con ngươi củaanh ta.
Vẫn là một Hàn Dật Thìn khó mà thay đổi được, lại vẫn mang theo thứ tình cảm không đáng có kia.
“Hàn Cảnh Thìn biết anh đến tìm tôi không?” Nắm được sự nguy hiểm nơi anh ta, Noãn Noãn cố ý nhắc nhở.
“Anh ấy biết … … “ Hàn Dật Thìn thu về cái nhìn như sói vừa rồi.
Dù cho dục vọng chiếm hữu cô ấy có mãnh liệt đến thế nào, thì hiện giờcũng chỉ có thể đứng xem như vậy, không được động tay, bởi vì, đã nợ côquá nhiều rồi.
“Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, tối hôm đó, cô là cố ý xuất hiện ở tiệc rượi từ thiện đó, dụ tôi đi vào thang máy sao?”
Anh ta ngồi thẳng người, hai bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531415/quyen-5-chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.