Hàng chữ ở màn hình tinh thể lỏng đang nhảy múa.
Nhịp tim Noãn Noãn càng lúc càng nhanh.
Len lén dò xét biểu tình của Hàn Dật Thìn từ trên bức tường thang máy mờmờ, tay anh ta đang ôm chặt lấy cô, ánh mắt nhìn về phía trước.
Cơ hội cuối cùng rồi.
Noãn Noãn bắt đầu cẩn thận từng động tác, để tay chậm rãi sờ đến túi xách của mình, tìm đến di động.
“Em làm gì thế?” Anh ta hơi nhíu đầu lông mày lại, khinh bỉ cười cô.
Giây tiếp đó, còn chưa đợi cô có bất cứ phản ứng nào, anh ta ôm trái tay lại, đem cô bế bổng lên trong lòng mình.
Hai chân của Noãn Noãn lơ lửng trong không trung, chiếc váy bị tay anh tacuộn lại vừa hay đến đúng nơi nguy hiểm, quai váy trên bờ vai kia cũngdo tư thế này mà bị tuột xuống.
Cô thử giãy giụa một chút, song lại phát hiện giãy giụa trong tư thế này chỉ làm tăng thêm nguy cơ nguy hiểm, chỉ đành bỏ cuộc.
“Vật nhỏ, định gọi điện thoại cầu cứu sao? Gọi cho tình nhân nào của em thế, Ninh Nam? Tấn Tịch? Hay là Hàn Cảnh Thìn? Đàn ông của em cũng nhiều đấy nhỉ!”
Anh ta dường như đang giễu cợt, song Noãn Noãn lại ngheđược trong giọng điệu của anh ta là ý ghen tuông không thoải mái chútnào.
Nỗ lực để bản thân bình tĩnh lại, vào thời khắc nguy hiểmthế này,cô không thể để bản thân bị rối loạn, nhưng người đàn ông nàykhó đối phó nhất là ở chỗ anh ta mềm rắn gì cũng không ăn.
“Không định gọi điện thoại cho ai cả, tôi chỉ định tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531398/quyen-5-chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.