Đêm khuya. Ninh gia.
Ba căn biệt thự đều sáng đèn.
Dường như những người ở nơi đây, đều không có tâm trạng để ngủ.
Căn phòng ngủ của Ninh Nam, cửa phòng đóng chặt.
Y Bán Nguyệt đang ngồi trong phòng mình, cuối cùng cũng đã không cần mỗingày đều phải nghe những âm thanh nhức tai kia nữa, song vẫn chỉ mộtmình trong căn phòng trống rỗng.
Cẩn thận đúng dậy, mở cửa phòng mình ra, nhón chân trần đến trước cửa phòng Ninh Nam, nghe trộm động tĩnh bên trong.
Cô ta biết, như thế này rất nguy hiểm, lỡ mà bị Ninh Nam biết được, bản thân sẽ không còn có khả năng được ở lại Ninh gia nữa.
Từ sau khi biết được chuyện Ninh Nam điều tra Tấn Tịch, cô ta bèn bắt đầumỗi tối đều có hành động nghe trộm, đáng tiếc là mấy hôm liền đều khôngnghe được gì có giá trị cả. Hôm nay căn phòng của Ninh Nam vẫn không cóđộng tĩnh gì như trước, Y Bán Nguyệt đứng ở cửa phòng một lát, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân, tim trong chốc lát mà nhảy lên đến tận cổhọng, lắc eo nhanh chóng biến về phòng mình, khép hờ cửa lại.
Từkhe cửa, cô ta nhìn thấy Ninh Nam thân mặc đồ ở nhà, lông mày cau lại,nét mặt nghiêm túc chưa từng thấy, đang nhanh chóng hướng về phía cầuthang mà đi tới.
Đã xảy ra chuyện gì? Y Bán Nguyệt trong tim thầm tính toán, anh ta đang mặc bộ đồ ở nhà, vậy nhất định sẽ không ra khỏiNinh gia, thế thì hoặc là đi tìm Hình Tuệ, hoặc là đi tìm Ninh Manh.
Cô ta giữ một khoảng cách rất xa để đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531393/quyen-5-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.