Như sét đánh ngang tai! Anh đã đến muộn một bước rồi!
Hai người kia đột nhiên đông cứng lại.
Sự xuất hiện của Hàn Cảnh Thìn, làm Noãn Noãn không còn mặt mũi nào mà đối diện, lại làm cho Hàn Dật Thìn kinh hoảng mà bị ảnh hưởng.
“Súcsinh!” Anh đóng cửa lại thân thể xông qua, kéo Hàn Dật Thìn ra, đánhngay một phát, lực đạo cực mạnh, đánh thẳng vào mặt anh ta.
HànDật Thìn bị anh đánh đến ngã xuống đất, cú đấm này, cực kỳ hận thù, trên miệng từng trận từng trận đau nhức, trên lợi lập tức bị chảy máu.
Anh ta còn chưa kịp bò dậy, Hàn Cảnh Thìn lại xông lên, lại một đấm nữa.
Lần này, anh ta đã có phòng bị, xoay người một cái, tránh được cú đấm này.
Hàn Cảnh Thìn phẫn nộ nhìn anh ta một cái, lại quay đầu nhìn Noãn Noãn, cô đang co tròn lại trên một góc sofa kia.
Anh lập tức tìm một miếng thảm bọc lấy thân thể cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, nhẹ giọng an ủi: “Đừng sợ hãi… … ”
Hàn Dật Thìn bò dậy từ trên mặt đất, chỉnh lại trang phục.
Anh ta còn chưa hiểu được mọi việc, Hàn Cảnh Thìn, làm sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này.
Vậy người mà Noãn Noãn lúc trước nói muốn cho anh gặp, chính là anh ta sao?
Nhìn cô dựa dẫm vào trong lòng anh ta, lâu như vậy rồi, mà tình cảm của hai người họ, vẫn sâu đậm như trước sao?
Ghen tỵ! Sự ghen tỵ khủng khiếp!
“Làm sao mà anh lại xuất hiện ở đây, Hàn Cảnh Thìn! ”
Anh ta tiến đến gần họ, trên khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531390/quyen-5-chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.