Cô cười nhẹ, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại,
“Ninh Nam, là anh đã tự tay giết chết con mình rồi!”
~
Nghe xong, toàn thân Ninh Nam chấn động mãnh liệt, đẩy cô ra, lùi về phía sau.
Noãn Noãn buồn cười nhìn phản ứng của anh ta, người tưởng chừng như mạnh nhất thiên hạ này, cũng có lúc sợ hãi sao?
“Anh xem xem anh thật tàn nhẫn biết bao, đến con mình cũng không bỏ qua.”
Cô tiếp tục nói những lời anh ta không muốn nghe nhất.
“Đứa trẻ này không phải của tôi, nhất định không phải là của tôi … …”
Anh ta luôn miệng phủ nhận, càng ngày càng lùi về phía sau hơn.
Noãn Noãn nhìn vẻ mặt sợ hãi của anh ta, lại thấy buồn cười một cách hài hước đến vậy.
“Là của anh, Lam Mặc, chưa bao giờ động vào tôi cả … … Ninh Nam, anh cũng bị người ta lừa một vố rồi.”
Anh ta lùi đến sát chân tường, cho đến khi không còn đường lùi nữa, vẫn nhìn cô.
Con ngươi đã từng trong sáng như nước kia, giờ đã bị sắc màu thù hận nhuộmlên, anh ta biết, chính anh ta biến cô thành ra như vậy.
“Lúc đưa tôi đến đây, anh không bảo Trần Tiểu Dương xét nghiệm cho tôi sao? Không giống phong cách của anh nhỉ. “
Cô thực ra đã nói đúng, lúc Trần Tiểu Dương nói cô bị sảy thai, phản ứng đầu tiên của anh ta, chính là muốn giữ lại đứa trẻ này.
Trực giác cho rằng đứa bé này là con của anh ta, cho nên anh ta đồng thời cũng bảo Trần Tiểu Dương giúp cô làm xét nghiệm.
Mà kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531373/quyen-4-chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.