Kim tiêm chứa đầy thuốc mê với tốc độ nhanh nhất cắm sâu vào da thịt anh ta.
Cảm giác của Lam Mặc vẫn còn đang ở đỉnh cao nào đó, đang run rẩy.
Đột ngột có biến chuyển, anh ta căn bản là không thể nào phản ứng kịp được.
Anh ta làm sao cũng không ngờ tới được, cái nhói nhẹ ở ngực đó, không đau mấy, song lại đủ để làm trái tim anh ta ngừng đập.
“Cô … … “
Anh ta mở to mắt, đợi đến khi ý thức từ điểm cao nhất kia được kéo về, thì Hạ Vi Điềm đã làm xong mọi động tác.
Mười mấy Mililit thuốc mê, trực tiếp truyền thẳng vào tim, tác dụng thuốcmạnh mẽ, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã bắt đầu có tác dụng.
Anh ta có thể cảm nhận được cơ thể mình vẫn chưa hồi phục được sự co giậtcủa cơ thể, bởi vì từ điểm đau đó, dần dần mà mở rộng ra, cuối cùng hôhấp khó khăn, trái tim đập càng lúc càng yếu.
Hạ Vi Điềm ngồi trên người anh ta, thưởng thức biểu hiện trên vẻ mặt anh ta vừa vui sướng lại vừa đau khổ.
Thuốc mê trực tiếp tiêm vào tim, tác dụng thuốc mạnh như thế, cái chết đến là điều không cần nghi ngờ gì nữa.
Để anh ta vào lúc đang hưởng thụ nhất mà chết đi, cái chết này, đối với anh ta mà nói, có lẽ là phù hợp nhất.
Lam Mặc, dùng chút hô hấp cùng ý thức cuối cùng nhìn vào cô gái đang ngồi trên người mình.
Anh ta bây giờ mới biết được, cô gái này có bao phần đáng sợ, cô ta đã ra tay, là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531369/quyen-4-chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.