Y Bán Nguyệt nghe thấy lời Lam Mặc nói, cười lạnh một trận.
“Ngăn chặn? Tôi liệu có ngăn chặn được không? Tính cách của Ninh Nam, nói một là một hai là hai.”
“Thế cô cho là tôi điều cô đến bên anh ta để làm cái gì, nếu không làm đượcthì lúc đầu đừng có đáp ứng, sự hợp tác của chúng ta cũng dừng ở đâythôi, tôi có thể điều cô đi, lẽ nào lại không thể điều một cô gái khácđi.”
Lam Mặc có chút bực mình, cảm thấy bản thân đã tìm sai đối tượng để hợp tác.
“Chậm đã!”
Y Bán Nguyệt vừa nghe thấy câu này đã cuống lên, không dễ gì tìm được một người đàn ông, cô ta làm sao có thể buông tay được.
“Sao vậy? Cô đã có cách chưa!”
“Tôi có! Nhưng, anh nhất định phải tin tưởng tôi.”
Mặc dù nói hợp tác với Lam Mặc, nhưng đối với kế hoạch của bản thân, Y BánNguyệt vốn muốn giấu đi, hiện giờ thấy Lam Mặc “chó càn cắn giậu” muốnđổi người, cô ta chỉ có thể liều vậy.
“Cách gì?”
“Tôi không thể nói làm cách nào, nhưng tôi đảm bảo với anh, ngày hôm đó bọn họ nhất định không thể kết hôn được.”
“Ha … … Cô còn bảo mật với cả tôi sao?”
“Đây cũng là cách để tôi tự bảo vệ chính mình, anh cũng biết là, nữ nhân một khi đã mở cuộc chiến, là sẽ giết người không thấy máu mà.”
Y Bán Nguyệt nói tự tin, đối với hôn lễ ngày hôm đó, cô ta đã chuẩn bị đầy đủ mọi phương án.
“Như vậy là tốt nhất, tôi rất hi vọng đấy, xem cô tới lúc đó sẽ giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531360/quyen-4-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.