Noãn Noãn nghe thấy cuộc điện thoại của Lam Mặc và Ninh Nam, có chút hoàinghi, dựa vào trực giác cảm quan của cô trên đường đến đây, nơi đâytuyệt đối không phải là phòng khách sạn gì hết.
Cô không biết anh ta rốt cuộc là muốn dùng cách thức gì để đối phó với Ninh Nam, chỉ cảmthấy, đây là một âm mưu đã được lên kế hoạch lâu rồi, mà cô, chỉ là mộtcon cờ để dụ Ninh Nam ra mà thôi.
“Bây giờ, cũng là lúc màn kịchhay bắt đầu rồi, em ở đây nghỉ ngơi cho tốt, để chuẩn bị cho ngày mai,căn phòng này là anh chuẩn bị riêng cho em đấy, nhất định rất thoảimái.”
Lam Mặc lộ rõ sự hưng phấn, sự việc chờ đợi bao lâu naycuối cùng đã sắp thành hiện thực, làm sao mà anh ta có thể khống chếđược nữa.
Noãn Noãn cảnh giác nhìn anh ta đóng cửa lại, lập tức nhảy lên trên giường, cuộn tròn người lại.
Từ kiếp nạn ngày hôm qua đột nhiên gặp phải tới tình trạng hiện giờ củabản thân, việc này lại còn tuyệt vọng hơn việc kia, việc sau còn đáng sợ hơn việc lúc trước.
Theo trực giác, cô không hề muốn Ninh Nam vì cô mà phải mạo hiểm, bởi vì cô dự cảm được, Ninh Nam sẽ phải chịu khổ,bản thân cô cũng vậy, bị người thân quen mưu hại là một việc thực đángsợ!
+++ +++ +++ +++ +++
Lúc tỉnh lại, trời đã sáng rồi.
Có lẽ là quá mệt mỏi, tối qua không biết lúc nào đã ngủ quên mất.
Chuyển tầm mắt, tỉnh dậy, một khuôn mặt yêu nghiệt được phóng to trước mắt cô.
Bàn tay Lam Mặc đặt trên đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531349/quyen-4-chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.