Lời này vừa nói ra, ba tên còn lại đều vỗ tay hưởng ứng, dù sao cũng tùy ý chúng chơi đùa, nhất định phải chơi cho thích! ~
Noãn Noãn vẫn đang kêu gào, chỉ có điều đã không còn giãy giụa nữa, bởi vì thân thể không thể chống chọi lại với xích sắt được.
Nhìn thấy Ninh Manh đã hoàn toàn tuyệt vọng nằm trên sàn nhà chỉ có thểkhông ngừng phát ra âm thanh nức nở, tim cô cũng đau đến cực điểm.
“Em gái, đứng dậy, bước mấy bước đi người mẫu cho chúng ta xem xem nào.”
Lão nhị dùng chân đá đã trên người cô.
Thân thể Ninh Manh cuộn chặt lại nằm trên sàn nhà, trên người đã không cònquần áo lại thêm cả khủng hoảng trong tim, làm toàn thân cô trên dướiđều run rẩy, đến răng cũng va đập lập cập vào nhau.
Lúc này, cô thật sự hận sao mình không bị ai đó đánh ngất đi, để không còn phải chịu đựng nỗi nhục nhã này nữa.
Tên kia thấy cô không có phản ứng, hết sức giận dữ, cảm thấy hắn bị mất mặt, nắm lấy tóc cô, lôi cô dậy.
Ninh Manh bị đau, bản năng lại dùng tay mà che đi cơ thể mình, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều tập trung vào phần tóc bị lôi kia, đau đến nỗi da đầutê dại đi.
“Đứng cho vững!”
Tên kia ra lệnh, ba tên còn lại đứng bên cạnh xem kịch hai, đều cười híp mắt.
Toàn bộ không gian nơi đây, chỉ còn có tiếng kêu của Noãn Noãn, tiếng xíchsắt va đập, tiếng cười dâm đãng của những tên kia, chỉ duy nhất, khôngcó âm thanh nào của Ninh Manh.
“Con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531339/quyen-4-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.