Trò chơi tàn ác này, hiện giờ mới bắt đầu, Ninh Manh, Noãn Noãn, đừng trách tôi hận tâm! ~
Cầm di động lên, gọi cho một số điện, ra lệnh cho đám người đang đợi lệnh đó,
“Có thể động thủ rồi.”
+++ +++ +++ +++ +++
Cửa lách cách một tiếng bị mở ra, Noãn Noãn hoảng sợ mà nhìn bốn người đàn ông đi vào kia.
“Các người là ai? Mau thả chúng tôi ra!”
” Im miệng!”
Một tên trong số đó dữ dằn nói.
Sau đó bốn tên đó bao vây lấy chiếc lồng chim to kia.
“Con bé này vẫn chưa tỉnh, lão nhị ngươi hạ thủ mạnh quá rồi đấy.”
“Đi, lão tam, xách thùng nước đến đây!”
Bốn tên đó ta một câu ngươi một câu, dường như trong lồng kia đang nhốt một con vật, để nghiên cứu vậy.
Rất nhanh đã có tên xách một thùng nước đến.
“Các người định làm gì! Tha cho cô ấy! Các người là ai!”
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, Noãn Noãn thực sự không thể nghĩ ra được đám người này là muốn báo thù, bắt cóc hay là vì thú tính.
Cô chỉ có thể không ngừng kêu gào, giãy giụa, cố thử gọi lên một chút lương tri của bọn chúng, mắt nhìn thấy một tên trong đó nhấc thùng nước lên tiến lại gần Ninh Manh, cô dự cảm được bọn chúng muốn làm gì.
“Pai” một tiếng thùng nước kia dội lên người Ninh Manh.
Ninh Manh đang trong cơn hôn mê đột nhiên bị dòng nước lạnh đến đột ngột này làm tỉnh dậy, mơ màng mở mắt ra, bốn gương mặt nam giới đáng sợ xuất hiện trước mặt cô, còn bản thân đã bị nhốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531337/quyen-4-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.