Câu nói này, làm mắt Noãn Noãn phút chốc dâng lên một lớp sương mù.
Có lẽ là do đã quen với nhu tình của anh ta, có lẽ là do đã quen với sựbảo hộ của anh ta, lúc này, anh ta đột nhiên chuyển biến, làm danh dựcủa cô mất đi hoàn toàn.
Bởi vì hôn thê của anh ta đến, cho nênngười tình không danh không phận là cô đây, chỉ có thể tránh đi, lẩntránh như kẻ trộm hèn hạ.
Ninh Nam đẩy cô vào trong phòng tắm, cố ý không nhìn đến phản ứng của cô, anh ta lo sợ bản thân sẽ mềm lòng,không dễ gì mới có cơ hội này, anh ta không thể vì nước mắt của cô ấy,mà hỏng sự sắp thành.
Lần trước, thử nghiệm lúc ở bệnh viện, cô ấy đã nói cô không hề để ý đến việc anh có người phụ nữ khác.
Trải qua nỗ lực nhiều ngày như vậy, anh ta rất muốn thử nghiệm lần nữa, muốn chinh phục con tim cô!
Lúc cửa phòng tắm bị đóng lại, cửa phòng cũng được mở ra.
Y Bán Nguyệt bước vào, cho dù vừa rồi động tác của Ninh Nam nhanh đến thế nào, cô ta vẫn nhìn thấy được bóng dáng mong manh kia tránh vào trongphòng tắm.
“Em đến rồi … … “
Ninh Nam lười biếng dựa vào đầu giường, cũng không đứng lên đón tiếp cô ta.
“Vâng, vết thương của anh đã khỏi hẳn rồi chứ.”
Y Bán Nguyệt ngoan ngoãn đứng ở cạnh thành giường, nhìn anh ta.
“Khỏi cả rồi, ngồi đi.”
Ninh Nam chỉ chỉ đầu giường.
Y Bán Nguyệt ngồi xuống, xem xét một vòng, lúc ánh mắt lướt qua phòng tắm, lại dừng lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531331/quyen-4-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.