Ninh Nam cúi người xuống, hơi thở ấm nóng dường như đang ở chỗ vết thươngcủa cô, như loại độc dược mê hoặc, làm người ta toàn thân run rẩy.
Tô Noãn Noãn vẫn đang run rẩy, trong mắt đã không còn chảy ra nước mắt được nữa.
Cô khi đã bị người ta in dấu lên như thế này, đã không thể nào thuộc về Hàn Cảnh Thìn nữa rồi!
Bóng tối vô tận nuốt gọn linh hồn cô, mí mắt càng ngày càng trĩu nặng xuống …
Ninh Nam bế cô đã có phần ngất đi lên, để cô nằm lên trên giường.
“Nhẹ thật. “
Anh ta thì thầm, nhìn sinh mệnh yếu ớt trong lòng mình.
Hơi thở của cô ấy rất nhẹ, dấu ấn đặc quyền mang chữ “Ninh” kia, in nổi bật trên làn da trắng nõn, khắc ra bông hoa mê hoặc.
Ninh Nam nhếch miệng lên, ngón tay nhẹ nhàng lau đi mồ hôi dính trên tóc cô, trong tim sinh ra một loại cảm giác mãn nguyện.
Con gái của Tô Trác Thiên mang trên mình dấu ấn đặc quyền thuộc về Ninh gia, chỉ điều này thôi cũng đủ làm anh hưng phấn rồi.
Cúi đầu hôn lên cô đang hôn mê, liếm lên cánh môi vì đau đớn mà có chút khô nứt ra của cô, nụ hôn ướt át mạnh mẽ.
Dường như thế này, sẽ có thể xóa đi mùi vị của một người khác.
Nghĩ đến sự mất kiểm soát vừa rồi của mình, cái loại cảm giác chinh phụcmãnh liệt đó, đến bản thân anh cũng không thể khống chế được.
Hóa ra cái mà anh muốn, không chỉ có người của cô ấy, mà còn muốn, trái tim cô … …
*** *** ***
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531278/quyen-3-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.