Anh ta khoác lấy vai cô, hơi thở ấm nóng phả ra trên mặt cô, đôi mắt tà áckia, ánh mắt lạnh lẽo trực tiếp đi thẳng vào trong mắt cô.
TôNoãn Noãn toàn thân cứng đơ, không phải vì Hàn Dật Thìn đột nhiên tiếnlại gần, mà là vì lời nói của anh ta đã đạt đến trọng tâm.
Cô đúng là không có nhà mà về!
Nếu như Hàn Cảnh Thìn không ở trong tay anh ta, cô đã có thể rời khỏi NinhNam, đem theo chỗ cổ phần sáu mươi phần trăm đó, mở cuộc họp cổ đông.
Song cô lại không thể, cho nên đành nghe theo sự định đoạt của anh ta.
“Sau khi cô ra viện, hắn không phải đối với cô rất tốt sao?”
Anh ta thấy cô trầm lặng, hỏi một cách đầy ý nghĩa.
Tô Noãn Noãn thu lại tư tưởng, nhìn khuôn mặt đang tiến lại gần sát kia.
Khuôn mặt giống hệt Hàn Cảnh Thìn, lại chính là căn nguyên hủy hoại hạnh phúc của cô.
“Được, tôi đáp ứng anh, bây giờ dẫn tôi đi gặp anh ấy.”
Cô cuối cùng cũng quyết định, vẫn là đáp ứng với điều kiện của anh ta.
“Tốt lắm.”
Anh ta buông vai cô ra, đứng dậy, đến bên bàn làm việc cầm điện thoại lên.
“Vi Điềm, đánh một bản chuyển nhượng cổ phần, hai mươi lăm phần trăm cổ phần của Tô Noãn Noãn.”
Tô Noãn Noãn đột nhiên từ sofa đứng dậy, nhanh chóng bước đến bên bàn làm việc, ngắt điện thoại.
“Tôi nhất định phải gặp được anh ấy mới ký tên!”
“Hôm nay cô không gặp được, tôi phải sắp xếp đã.”
Anh ta không bằng lòng với hành động vừa rồi của cô, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531271/quyen-3-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.