Món quà? Nghe đến hai từ này, trực giác của Tô Noãn Noãn không lạnh mà cũng đông cứng lại, lần trước là một bộ lễ phục cực kỳ hở hang, còn lần này, liệu là gì nữa đây?
Ninh Nam dường như đã nhìn ra sự sợ hãi của cô, buồn cười vỗ vỗ vai cô.
Hai người bước vào biệt thự, Maria và Shopie lập tức đi đến đón lấy đồ của họ.
Tô Noãn Noãn cẩn thận nhìn Shopie một cái, trên mặt cô ta vẫn là nụ cườichuyên nghiệp đón tiếp họ, chỉ là trong mắt kia có thêm mấy phần dò xét.
“Quà đã được để trong phòng em rồi, đi xem xem có thích không.”
Tô Noãn Noãn vừa thay xong dép đi trong nhà, Ninh Nam đã thúc giục cô, kéo cô lên lầu.
Trong phòng, vẫn là sạch sẽ ngăn nắp như thế, cứ như là Noãn Noãn trước nay chưa hề rời đi vậy.
Trên giường, đặt một hộp quà tặng kiểu dáng đẹp mắt.
Tô Noãn Noãn thầm nghĩ, hộp quà nhỏ như vậy, bên trong chắc cũng không thể có gì làm người khác khó xử được.
Băn khoăn mở ra, một sợi dây chuyền pha lê màu tím rơi vào trong mắt cô.
Kiểu dáng thiết kế không quá xa hoa, cũng không sáng chói mắt như đá quý,song lại có sự đặc biệt mà chỉ pha lê mới có, cảm giác ảo mộng.
Mà loại màu tím nhạt này, lại càng làm lộ rõ hơn một nét thơ mộng huyền bí.
Sợi dây chuyền này, chỉ nhìn qua một cái, Tô Noãn Noãn đã thích rồi.
“Có thích không? Tôi đeo lên cho em nhé?”
Ninh Nam rất vừa ý với sự phản ứng của cô trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531260/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.