Cửa, đột nhiên bị mở ra, không được như ý nguyện của cô, Ninh Nam và bác sĩ Trần đang vác đồ một trước một sau đi vào.
“Cô tỉnh rồi, Mạc tiểu thư.”
Trần Tiểu Dương rõ ràng rất vui mừng, bước nhanh đến bên Tô Noãn Noãn, bắt đầu làm kiểm tra cho cô.
Tô Noãn Noãn trước sau vẫn là ánh mắt không hồn nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưmột con rối mặc người ta định đoạt, để mặc cho Trần Tiểu Dương kiểm tracô.
“Em thế nào rồi?”
Ninh Nam đặt đồ xuống, lộ ra giọng nói quan tâm hỏi han, chỉ là khi Tô Noãn Noãn nghe được, lại thấy cực kỳ đạo đức giả.
“Tình trạng của cô ấy đã ổn định rồi, có điều vẫn phải ở lại bệnh viện điều dưỡng một thời gian nữa.”
Ninh Nam như suy nghĩ gì đó rồi gật gật đầu, tiếp đó bước đến trước mặt Tô Noãn Noãn.
“Em bây giờ cảm thấy thế nào? “
Anh ta hỏi, ánh mắt thâm sâu nhìn cô.
“Hộ lý Lưu, tôi muốn thêm tôm vào trong cháo có được không?”
Tô Noãn Noãn cố ý không thèm để ý đến sự tồn tại của anh ta, chỉ nói chuyện với hộ lý Lưu.
Ninh Nam nghe thấy giọng nói khàn đặc của cô, trong mắt thoáng qua tia giậtmình và ân hận, nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi, nhanh đến nỗi làm TôNoãn Noãn cảm thấy như đó là ảo giác.
“Em vẫn giận tôi sao?”
Anh ta không giận mà còn cười, ngỏ ý để Trần Tiểu Dương và hộ lý Lưu ra ngoài.
Trần Tiểu Dương lo lắng nhìn Tô Noãn Noãn một cái, cuối cùng vẫn chỉ dặn dò lại mấy câu, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531255/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.