Xe, vẫn là đang chạy trên đường, những cảnh hào nhoáng bên ngoài, nhanh chóng bị bỏ lại đằng sau.
Quãng đường này, với cô mà nói, chỉ có đau thương! Chỉ có đau thương! ~
… … … … …
Rất lâu rất lâu sau, anh ta rốt cục cũng mệt, tách ra khỏi cô, ngã xuống cạnh cô, thở gấp.
Hồi phục lại hơi thở, chỉnh đốn lại quần áo xong, anh mới nhìn cô.
Mặt cô trắng bệch, đôi môi sưng đỏ, đầu tóc rối loạn, toàn thân, đều ướt mồ hôi.
Trong mắt anh quét qua một tia không hài lòng, dùng ngón tay nhẹ chạm vào đôi môi vì bị anh cắn phá mà sưng đỏ lên kia.
Tô Noãn Noãn thở yếu ớt, cô quá đau, đau đến nỗi không dám cử động dù chỉ một tấc trên cơ thể.
Chiếc xe, dừng lại cũng thật đúng lúc.
Cửa xe bị mở ra, mùi máu tanh lập tức tràn ra ngoài.
Ninh Nam dùng áo khoác che lên thân thể cô, bế cô xuống xe.
Quay đầu lại, ánh nắng chiếu rọi vào bên trong xe.
Lúc này anh mới nhìn rõ, ở ghế ngồi sau đó nơi quần áo rách và máu hỗn loạn vào nhau, như hiện trường một vụ giết người, trông thấy mà ghê sợ.
Phân phó cho người giúp việc lập tức đi rửa xe, Ninh Nam ôm cô, về đến phòng tắm của mình.
Trong bồn tắm to lớn đó, hơi nước phả nhẹ trên mặt nước ấm nóng kia, anh cẩnthận đặt cô vào bồn tắm, cô nhẹ kêu một tiếng, tiếng kêu đặc biệt nhỏ,lại làm cho tim anh đột nhiên lo lắng.
Dòng nước ấm nóng, bao lấy cơ thể cô, làm cô dần thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531233/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.