Hai người ăn sáng xong, chiếc Maserati của Ninh Nam đã được tài xế đỗ ở cửa đợi.
Ngồi trong chiếc xe hào nhoáng, hai người đều không nói câu gì.
Ninh Nam, trươc sau đều nắm chặt tay Noãn Noãn, dường như muốn tìm thấy tin tức gì từ trong bàn tay ấm của cô.
Tay cô hơi hơi ra mồ hôi, anh sờ thấy lòng bàn tay cô có một vết lồi lõm nhỏ.
“Đây là cái gì?” Ninh Nam cầm tay cô lên xem xét, sau đó chau mày lại.
Anh cũng hút thuốc, cho nên cái vết tích tròn tròn kia, anh căn bản có thể đoán được là do gì tạo thành.
Tô Noãn Noãn hơi đỏ mặt, lông mày khẽ nhíu lại, cười đáp: “trước đây lúc viết bài không cẩn thận bị nắp bút mực cứa vào.”
“Vậy sao?” Ninh Nam hỏi ngược lại, ánh mắt nhìn sâu vào mắt cô, dường như muốn nhìn thấu cô.
Đáng tiếc, trong đáy mắt cô không có tia dao động nào, vẫn cứ là trong vắtđến đáy như thế, ánh sáng đến đốt người kia, ung dung trả lời anh: “Vâng.”
Hai người lại không nói gì nữa, cả đường đều trầm mặc cho đến lúc đến nơi.
Hội đấu thầu nằm ở phòng hội nghị của một khách sạn năm sao cao cấp.
Ninh Nam xuống xe, đưa cánh tay vòng ra, nhìn cô.
Noãn Noãn hiểu ý, tự nhiên vòng tay vào cánh tay anh, hai người song song bước vào hội trường.
Lập tức, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hai người họ, có ghen tị, có quan sát, có ngưỡng mộ, cũng mang theo cả những ý xấu.
Tô Noãn Noãn không có tâm trạng nào quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531231/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.