🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gần đây, gió thu bắt đầu xào xạc, tiết trời thành phố Giang Ninh giá lạnh lạ lùng. Kể từ sau khi Ngu Dao và Từ Khiêm nối lại tình xưa, hai người liền từ Bạch Sa quay về Giang Ninh, dù sao gốc rễ nhà họ Từ vẫn là ở đó, ba mẹ ruột của Ngu Dao cũng ở đấy.

Hôm đó Ngu Dao ở trong phòng làm việc, nghe đồng nghiệp nói thời tiết thế này ăn lẩu là tuyệt nhất; sau khi tan sở, cô đi ra ngay siêu thị mua một đống nguyên liệu mang về, có nấm đông cô, nấm bào ngư, chả cá viên, tôm viên, thanh cua gì đó; tóm lại là đi siêu thị mua nguyên liệu nấu lẩu nhưng cô mua tất cả mỗi thứ một chút mang về.

Lúc Từ Khiêm tan việc về nhà, vừa lúc Ngu Dao đã nấu xong, đang bày đồ ăn.

“Hôm nay có hứng ăn lẩu ở nhà à?”

Ngu Dao lấy chén đũa ra: “Trời lạnh. Nghe đồng nghiệp nói lúc này mà ăn lẩu là tuyệt nhất nên muốn nấu ở nhà ấy mà.”

Nói xong, cô vội giục Từ Khiêm đi thay quần áo, rửa tay chuẩn bị ăn.

Mở nắp ra, Từ Khiêm nhìn nhìn nồi lẩu.

Ừm, cũng không tệ lắm, ít nhất còn nhớ anh không thể ăn cay, còn cố ý nấu lẩu uyên ương!

Còn nhớ lúc hai người mới sống chung; để trả thù, khi làm cơm, Ngu Dao cố ý cho rất nhiều tiêu, Từ Khiêm ăn vào, đau dạ dày ba ngày. Dạ dày anh chưa thủng cũng coi như không tệ.

Có chữa được cơn đau hay không, cơ thể Từ Khiêm dựa vào đó mà cảm nhận.

“Kìa! Em không cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-bac-si-cam-thu-de-toi-di/529695/chuong-31-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trò Chơi Hào Môn: Bác Sĩ Cầm Thú, Để Tôi Đi
Chương 31-2: Ngoại truyện Từ Khiêm – Câu chuyện ăn lẩu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.