Ngu Dao cứ như vậy lẳng lặng nằm yên trong ngực anh, cô cũng không chống cự nữa. Cô biết nếu anh đã muốn thì có cống cự cũng vô ích.
Đêm nay cô bị người đàn ông này xem như bạn gái trước đây của mình, đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất.
“A Khiêm, chúng ta phải chia tay thôi, từ đây mỗi người một ngả.”
Trong đầu đột nhiên vang lên lời nói đó, Từ Khiêm lập tức bình tĩnh lại. Lúc này anh mới phát hiện Ngu Dao vẫn đang bị anh đè ép dưới thân. Anh đột nhiên tỉnh táo, xoay người nằm vật xuống bên cạnh cô, lấy tay xoa xoa mi tâm của mình. Không hiểu sao đêm nay lại nhớ Quý Tinh như vậy.
Ngu Dao được trả lại tự do, vội vàng bọc khăn tắm lại quanh người che lại cảnh xuân. Cô gần như là tháo chạy khỏi căn phòng phòng đó, lao thẳng ra ban công giật lấy quần áo của mình mang vào phòng tắm. Cô bất chấp quần áo vẫn còn ướt sũng, vội vàng mặc vào rồi nhanh chóng rời khỏi đó.
Ngu Dao ở dưới lầu thật lâu cũng không đón được xe. Gió đêm mùa hè vô tình thổi vào người cô, sao lại lạnh như thế? Cô hắt xì một tiếng, đoán chừng chắc là mình bị cảm rồi.
Từ Khiêm nằm trên giường một lát thì ngồi bật dậy, đi ra khỏi phòng. Anh nhìn khắp nơi cũng không thấy Ngu Dao, có lẽ cô đã đi rồi.
Ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ cổ treo trong phòng khách, đã hơn một giờ sáng rồi. Một cô gái yêu đuối lang thang một mình trong đêm lỡ xảy ra chuyện gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-bac-si-cam-thu-de-toi-di/266248/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.