“Không sao, cho dù có hay không, đi xem qua cũng tốt, nếu như có thì xem như có thể cải thiện bữa ăn cho mọi người, nói đến mới nhớ, hình như chúng ta chưa được ăn cá, thật đúng là hơi thèm.” Thẩm Tiêu vừa nói vừa đi đến chỗ bãi đá ngầm tìm kiếm.
Phương Minh Tuyết thấy không thể ngăn cản, đành phải đi theo.
Nhưng mà, Thẩm Tiêu nhanh chóng phát hiện ra được bí mật của cô ta… Ở bên dưới một tảng đá ngầm, bên trong có bảy, tám con ốc biển xếp ngay ngắn ở đấy, những con ốc kia đều còn sống, lúc này đang bám vào trong tảng đá, hiển nhiên là thiên nhiên không làm ra được loại “thành thạo đẹp đẽ” như vậy.
Nói thật, Thẩm Tiêu không ngờ Phương Minh Tuyết lại ngốc như thế, thậm chí còn không cả đổi chỗ, chuyện bị phát hiện cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Thẩm Tiêu nhìn thấy. Đương nhiên Phương Minh Tuyết cũng nhìn thấy, cô ta căng thẳng trong lòng, lúc này giả bộ hoảng hốt nói: “Cái này là do ai làm thế, lén giấu làm của riêng? Cũng không biết xấu hổ à?”
Cô ta mắng chửi, nhưng rất nhanh Thẩm Tiêu chỉ nhìn cô ta mà không nói gì.
“Cô không nghi ngờ là tôi làm đấy chứ?” Trên mặt Phương Minh Tuyết không chút chốt dạ nào.
Sự việc đã đến nước này, Thẩm Tiêu không cùng cô ta lá mặt lá trái nữa, nói thẳng: “Có người nhìn thấy cô nhóm lửa nấu ăn.”
Phương Minh Tuyết nhất thời câm như hến, cô ta đã hiểu, hôm nay Thẩm Tiêu nói cái gì mà muốn đi xem hang động, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-doi-khat-cau-sinh/948351/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.