Trả lời tin nhắn ngay lập tức là thói quen không tồi, Dung Âm thay xong đồ ngủ, cầm lấy điện thoại.
[ Nhị Cẩu Tử ] : Xảy ra chuyện gì rồi?
[ Nhị Cẩu Tử ] : Kẹo tôi mua cho cô rất ngon phải không!
[ Thỏ Con ] : Sáng mai 8h gặp nhau được không, tôi muốn cho anh một thứ.
[ Nhị Cẩu Tử ] : Đồ ăn?
[ Thỏ Con ] : Không phải, là đạo cụ của phần thưởng địa ngục.
[ Nhị Cẩu Tử ] : ...
Ảnh chân dung của sói xám lớn không có chớp động, Dung Âm gửi xong câu ngủ ngon, tắt điện thoại đi.
Sau tối nay, có thể sẽ không còn có thể ngủ yên giấc được nữa, các nữ sinh đều vô cùng trân trọng buổi tối không có phụ nữ rách miệng này. Ôn Nhã và Bộ Lương cũng sớm đã tắt đèn lên giường, chui vào trong chăn.
Dung Âm nhắm mắt lại, rơi vào giấc ngủ.
Ùng ục.
Ùng ục.
Là tiếng nước sôi bốc hơi lên, những bọt nước mỏng trong suốt sôi trào trong nước, từ dưới lên trên, nổi lên trên mặt nước, cuối cùng lại không tiếng động mà vỡ đi. Thậm chí không cần bất cứ thứ gì chạm vào. Chúng quá là mỏng manh, như là sinh mệnh của con người.
Dung Âm khẽ cau mày lại, mở mắt ra.
Cô đang đứng trong phòng bếp, phía trước là một cái nồi.
Trong nồi nấu bánh trôi. Bánh trôi đã chín rồi, da trở nên trắng trẻo mềm dẻo, viên bánh cũng lớn hơn rất nhiều, toàn bộ nổi lên mặt nước, hơi nóng bốc lên hừng hực, giống như là mong đợi được vớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dia-nguc/1738439/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.