Quý Quảng Thân rất đúng giờ, Triệu Thủy Vô còn đúng giờ hơn, đến sớm hơn ông một phút, rót trà vào ấm. Cô đang rót nước sôi thì thấy có người đến.
Đợi ông ngồi xuống, cô hỏi: “Kỳ này Quý Chấn lên lớp 12 nhỉ?”
“Em rất ít khi chủ động tìm tôi, có gì cứ nói thẳng ra.” Ông đáp. Cô luôn thích vào thẳng vấn đề, ông cũng như vậy.
Lúc này, Triệu Thủy Vô mới đột nhiên hiểu ra tại sao trước đây ông tìm cô, luôn bắt đầu bằng những lời chào hỏi râu ria, “Em đã gặp một người đàn ông.”
Điều này không có gì lạ, cũng không làm ông ngạc nhiên, “Em gặp rất nhiều đàn ông mỗi ngày.”
“Lần này, có chút giống anh.”
Quý Quảng Thân không thích nghe những từ này. Mọi người đều hy vọng mình là duy nhất, nên trời sinh đã có xu hướng bài xích những thứ tương tự, “Rồi sao?”
“Anh ta nói anh ta thích em, nếu em hiểu đúng.” Triệu Thủy Vô nói, “Nhưng vấn đề là anh ta đã giấu em rất nhiều chuyện, rất rất nhiều. Nên em không thể hoàn toàn tin anh ta, nhưng đúng là em có một chút hứng thú với anh ta.”
Ông ‘à’ một tiếng, trầm ngâm, “Là phương diện kia?”
“Nói như nào nhỉ, em tưởng em lừa người, nhưng không ngờ anh ta lại kết bè với người khác lừa em, còn nhìn em đắc chí thật lâu.”
Ông ngẫm lại cũng cảm thấy hơi thú vị, “Nghe không giống một người dễ đối phó lắm.”
“Rất khó đối phó.” Cô rót trà cho ông.
“Nhưng em cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-den-do/3282020/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.