Trên điện thoại hiện lên một tin nhắn, Bạch Cảnh Xuyên lau miệng sau khi ăn hoành thánh, bấm vào xem.
Triệu Thủy Vô: "Cháo ăn khá ngon."
Anh trả lời: "Vậy là tốt rồi."
Triệu Thủy Vô: "Thay tôi cảm ơn ông chủ."
Anh đối diện với màn hình ngẩn ra, sau đó chuyển cười: "Vẫn là bị em phát hiện."
"Tôi tốt xấu cũng sáng đi chiều về làm việc ở đây đã chín năm." cô một tay kéo váy, một tay nhấn phím điện thoại: "Tôi biết tất cả các quán ăn sáng gần khu chung cư và công ty đấy".
Giọng nữ nhẹ nhàng đáp xuống từ ống nghe [1], Bạch Cảnh Xuyên ngồi vào bên trong xe: "Là anh thất sách, lần sau nhất định đổi chỗ xa một chút".
[1] Có thể là chị Triệu gửi tin nhắn thoại.
Cách nghĩ này thật làm cho người ta không bới móc được, Triệu Thủy Vô đã ăn mặc chỉnh tề xong: "Không cần đổi chỗ xa, sẽ không có lần sau".
Cô nhìn quanh nhà, không có gì rơi ở đây, cô thay giày rồi ra ngoài. Tiếng động cơ khóa điện tử truyền đến, cô xác nhận khóa, đẩy cửa bước vào nhà.
Đêm qua quá kịch liệt, trước khi ngủ không tẩy trang, Triệu Thủy Vô sáng nay nhìn gương, toàn bộ khuôn mặt giống như cái bảng màu, thảm không lỡ nhìn. Cô thậm chí còn hoài nghi sáng nay Bạch Cảnh Xuyên cũng không bận việc gì, căn bản là không nhìn nổi khuôn mặt này của cô, đành phải trốn đi điều chỉnh tâm lí.
Cô đổ nước tẩy trang lên miếng bông và lau nhẹ, dần dần để lộ ra khuôn mặt mộc. Triệu Thủy Vô trước và sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-den-do/231653/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.