Bạch Cảnh Xuyên về nhà sau khi tan tầm, thấy rằng cửa chính đang mở. Trên mặt đất đầy bụi và dấu chân, chắc có nhà nào đó đang sửa chữa, mà mấy công nhân vì để đỡ phải mở cửa đi mở cửa lại nhiều lần, đã lấy đá chèn cửa không cho nó đóng lại.
Anh vừa đi vào, thấy cô hàng xóm đang đứng nán lại trước cửa thang máy, nhìn chằm chằm vào các con số màu đỏ bên trên, các nút bấm thang máy đều bị bụi bám đến mờ đi.
"Sao em không lên?" Anh nhấn nút thang máy.
Nhìn thấy anh, đôi mắt của Triệu Thủy Vô sáng lên: "Tôi vừa vào thang máy, thấy có một người lạ, đứng đối diện với gương. Tôi quên không bấm số tầng, đến lúc nhớ ra mới xoay người bấm số thì nhận ra thang máy nãy giờ vẫn đang dừng ở tầng trệt. Anh ta đi vào thang máy đã lâu như vậy, không bấm nút, lại cứ đứng im ở đó."
"Nghe có vẻ không ổn"
"Phải" Triệu Thủy Vô đáp lại "Hôm nay vốn dĩ có nhiều người lạ ra vào, nhưng anh ta quá kì quái, nên tôi đã đi ra".
Lúc này thang máy quay trở về tầng 1, hai người lần lượt bước vào.
"Sau đó thì sao?"
Triệu Thủy Vô tựa lưng vào thang máy, trừng lớn đôi mắt: "Sau đó tôi đi ra thì mới thấy người kia bấm nút. Anh đoán xem tôi đứng đây ngắm số tầng nãy giờ và thấy gì? Thang máy dừng ở tầng bảy."
"Tầng bảy?" Tầng bảy ngoại trừ hai người bọn họ, không còn hộ gia đình nào khác sống. Bạn của Bạch Cảnh Xuyên đến nhà mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-den-do/231647/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.