Nhiệm vụ của đội đặc vụ hoàng tộc thất bại, Lục hoàng tử không bị thương chút nào, tình huống này rất vi diệu.
Tạ Tịch khuyên anh ta một câu, đáng tiếc lời nói này ngay cả cậu cũng cảm thấy bất lực.
Không phải như Sirius nghĩ thì là như thế nào?
Trừ mấy người thân của anh ta, ai có khả năng phái nhiều người trong đội đặc vụ tới đây như vậy?
Khác nhau chỉ là cha hay anh trai mà thôi, điều này đối với Lục hoàng tử mà nói kỳ thực cũng như nhau.
Tạ Tịch nhìn về phía Lục hoàng tử: "Điện hạ, chúng ta có trở về không?"
Đều đã trở mặt rồi, Sirius còn muốn trở lại đáy biển không? Bị người nhà ruồng bỏ rồi anh ta còn muốn về vương cung nữa không đây?
Nếu Lục hoàng tử không trở về, cậu nên làm gì? Cậu còn có một đống nhiệm vụ trên người, ôi chao!
"Về." Lục hoàng tử đáp.
Tạ Tịch ngẩng đầu nhìn anh ta.
Dáng vẻ của Lục hoàng tử khác hoàn toàn so với trước kia, trong giọng nói mơ hồ giấu đi phần quái gở và non nớt, thay vào đó là sự kiên định và cố chấp: "Vì sao lại không trở về? Đó là nhà của chúng ta, là nơi chúng ta sinh sống."
Tạ Tịch ý thức được Lục điện hạ trước mắt đã lột xác.
Lục hoàng tử nhìn về phía cậu nói: "Seyin, cám ơn cậu. Ta sẽ không trốn tránh nữa, sẽ không nhát gan, ta sẽ đối mặt với hết thảy, sẽ không từ bỏ chính mình lần nữa."
Lòng Tạ Tịch tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dang-load/2495348/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.