Ngũ hoàng tử nhìn Tạ Tịch chòng chọc, trong đôi mắt chứa sự nhiệt tình như lửa, đồng thời cũng có chút ít bất an và khẩn trương.
Đôi mắt này rất mê người.
Hấp dẫn thuần túy.
Tạ Tịch mỉm cười, nói khẽ: "Anh là Randall đúng không? Nếu đúng, tấm lòng của em vĩnh viễn không thay đổi."
Randall nắm tay cậu thật chặt, xúc động nói: "Có thật không?"
Tạ Tịch khẽ gật đầu.
Randall ôm siết lấy cậu, như thể ôm trân bảo độc nhất trên đời, vừa trân trọng lại vui sướng.
Cảm xúc nóng bỏng này lan sang Tạ Tịch khiến cậu nhịn không được cong khóe môi.
Cậu không ghét Randall.
Giang Tà tiếp tục chăm sóc vườn tường vi khô héo, nghĩ đến câu nói của Tạ Tịch.
Anh là Randall đúng không?
Không phải.
Nếu đúng, tấm lòng của em vĩnh viễn không thay đổi.
May mắn y không phải lả Randall, nếu không chẳng phải vĩnh viễn y không nhận được sự yêu thích của Tạ Tịch sao?
Bình luận như vậy, Giang Tà cảm thấy dễ chịu, y lại nhìn màn nước, gõ nhẹ lên trán Tạ Tịch: "Nhóc con này thật thông minh."
Tạ Tịch tưởng rằng giấc mơ này sắp đến hồi kết rồi, ai dè cậu vẫn còn ở trong mơ.
Tiến độ nhiệm vụ màu cam đã tăng tới 16.5%, chỉ cách khung thành một cú sút nữa mà thôi.
Tạ Tịch cảm thấy vừa rồi mình không nên nói bóng gió, trực tiếp nói thẳng "Em yêu anh" không chừng đã xong luôn rồi.
Nhưng cậu không nói nổi, cũng không phải chỉ đơn giản vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dang-load/2495342/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.