Cảm giác bị truyền tống đối với Tạ Tịch mà nói phải gọi là tập mãi thành quen, thậm chí cậu còn dư sức suy nghĩ trong khoảng thời gian chớp nhoáng đó.
Cậu không dám nói mình nhớ được hết tất cả trò chơi mà người chơi rút phải trước đó và số lượng người tham gia tối đa tương ứng, nhưng cậu nhớ rõ từng trò đã xuất hiện.
Trong đó chắc chắn không có “Tôi Yêu Em vs Không Biết Xấu Hổ”.
Thiếu niên cương thi nói số người chơi đã đủ, chẳng lẽ chỉ cần hai người thôi hả?
Nếu đây là trò chơi mà cậu biết thì mỗi hai người đâu thể triển khai được.
Cho nên sẽ có hai trường hợp xảy ra, một, đây không phải trò chơi mà Tạ Tịch biết và hai, còn có những người chơi khác nhưng lối vào không gian dưới lòng đất của bọn họ không giống đám Tạ Tịch.
Cậu nghiêng về giả thuyết sau hơn, bởi vì cậu đã quan sát cẩn thận đám người bên ngoài rồi, hoàn toàn không thấy bóng dáng Khổng Nhung Lương và Trần Khánh đâu cả. Bọn họ mới tách ra không lâu, hai người kia đâu đến nỗi chết nhanh vậy được?
Nếu đã may mắn sống sót nhưng không xuất hiện ở đây thì chỉ có một cách giải thích là cửa vào không chỉ có một.
Vấn đề này kỳ thực chỉ cần tiến vào trò chơi là rõ. Nếu chỉ có mình cậu và Giang Tà thì đại khái chứng minh cửa vào chỉ có một, mà Khổng Nhung Lương và Trần Khánh đã lành ít dữ nhiều.
Mặc dù cậu ghét bỏ ngốc to con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dang-load/2495267/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.