Chương trước
Chương sau


Thế giới Trung Ương

Cốt truyện thế giới đã lên kệ, hoan nghênh mua.



Lúc Tạ Tịch mở mắt ra, cảnh tượng đập vào mắt khiến cậu có chút phản ứng không kịp.

Cậu đang đứng ở một nơi cực kỳ sáng sủa, ngẩng đầu là một vùng sáng chói mắt, không nhìn thấy mặt trời cũng không nhìn thấy biên giới; dưới chân là sàn nhà trơn bóng như gương, có thể phản chiếu rõ nét cả người cậu.

Cậu mặc lại quần áo của chính mình, T-shirt trắng đơn giản, quần jean và giày thể thao, khác biệt duy nhất là những quần áo cũ này trở nên mới tinh sạch sẽ, thậm chí cả vết bẩn tẩy không sạch trên giày thể thao cũng biến mất.

Tạ Tịch nhìn xung quanh một lượt, theo tầm mắt dần dần rộng mở, âm thanh ầm ĩ cũng truyền vào trong tai, cảm giác này giống như người mới nổi lên từ đáy nước tĩnh lặng, rốt cuộc cũng nghe được âm thanh trên bờ.

Đây là nơi nào? Trò chơi kết thúc rồi mà cậu còn không thể về nhà sao? Hay là lại bắt đầu trò chơi mới?

"Này, mới từ Chuẩn Thế giới trở về à?" Tạ Tịch quay đầu nhìn sang.

Người nói chuyện là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, dáng người rất cao và gầy, mái tóc vàng càng chói mắt hơn, đôi mắt vừa to vừa tròn, dưới sống mũi cao là khóe miệng hơi cong, vừa nhìn liền biết tính tình cởi mở, rất giỏi giao tiếp.

Tạ Tịch không quen biết anh ta.

Thanh niên tóc vàng nhìn thấy mặt cậu thì hơi sửng sốt: "Thật xinh đẹp!"

Tạ Tịch: "..." Yên lặng lùi về sau một bước.

Mới từ trò chơi thiểu năng kia đi ra, Tạ Tịch có bóng ma tâm lý đối với lời nói kiểu này.

Thanh niên tóc vàng nhìn ra sự cảnh giác của cậu, cười nói: "Đừng sợ, tôi là trai thẳng." Nói xong anh ta gãi đầu, chân thành nói, "Khuôn mặt của cậu nhìn không tệ đâu, rất đẹp..." có thể là ý thức được từ ngữ sau đó quá nữ tính, anh ta lại sửa lời, "Tôi nói là rất đẹp trai!"

Tạ Tịch chỉ có thể đáp lại bằng một nụ cười khó xử nhưng không mất lịch sự.



Thanh niên tóc vàng là người nhiệt tình, nhanh nhẹn mở lời tự giới thiệu: "Tôi tên là Trọng Kim, là Nhà thám hiểm sơ cấp, cậu gọi tôi A Kim là được!"

Cái tên Trọng Kim này rất xứng với màu tóc của anh ta.

Tạ Tịch nói: "Chào anh." Cậu không tự giới thiệu bản thân.

Trước mắt, tình huống này khiến cậu hơi bó tay bó chân, vội vàng giới thiệu bản thân có thể sẽ lưu lại tai hoạ, mặc dù có phần không lễ phép, nhưng dù sao cũng đỡ hơn việc đặt mình vào nguy hiểm.

Trọng Kim cũng không để ý, anh ta liếc mắt một cái đã nhận ra: "Cậu là người mới phải không?"

Tạ Tịch gật đầu.

Trọng Kim gãi đầu nói: "Tôi cũng là người mới, khả năng là đi qua nhiều hơn cậu một thế giới..." Nói rồi anh ta gọi Tạ Tịch, "Lại đây, tôi giới thiệu cho cậu! "

Tạ Tịch lơ ngơ, quả thực cũng muốn tìm hiểu nơi này nhiều hơn.

Trọng Kim dẫn Tạ Tịch đi thẳng về phía trước, dọc đường đi, Tạ Tịch nhìn hoa cả mắt.

Cũng không phải cảnh tượng ở đây phức tạp hơn, mà là có rất nhiều người, người đi đường tới lui phần lớn đều mặc đồng phục màu trắng bạc giống như Trọng Kim, cũng có một số ít mặc đồ tùy ý, nhìn vẻ mặt của bọn họ, hầu như là mờ mịt và mới lạ.

Chắc hẳn những người đó cũng là tay mơ giống như cậu, Tạ Tịch nghĩ vậy.

Đi khoảng chừng bảy tám phút, Trọng Kim dẫn cậu đến trước một công trình kiến trúc hình bán nguyệt màu xanh thẳm.

"Đây là đại sảnh." Trọng Kim giải thích, "Người mới nhất định phải đăng kí ở đây!"

Không đợi Tạ Tịch hỏi, Trọng Kim đã dẫn cậu đi vào 'Đại sảnh', trong này còn rộng rãi hơn so với nhìn từ bên ngoài, đều được thiết kế tối giản, hoặc là nói, ngoại trừ một màn nước cực lớn ngay phía trước thì không có thêm bài trí nào khác.

Trọng Kim nói: "Lại đây, làm giống như tôi."

Anh ta đặt tay lên trên màn nước, chỗ đó hiện lên một tầng gợn sóng, sau đó cũng không có gì thay đổi.

Tạ Tịch không lập tức làm theo, mà liếc khóe mắt quan sát bốn phía một hồi.

Màn nước cực lớn, hơn nữa còn hình vòng cung, rất nhiều người đều đặt tay lên, sau đó nhắm mắt lại. Có không ít người mới mặc quần áo thường cũng học theo.

Tạ Tịch thu lại tầm mắt, đặt tay lên.

Trọng Kim không cần phải nói điều gì, màn nước trước mắt Tạ Tịch nhoáng một cái, ngay sau đó xuất hiện một thứ giống như giao diện hệ thống.

Tạ Tịch chỉ nhìn lướt qua, đôi mắt liền hơi co lại.

Trọng Kim nói: "Yên tâm, chỉ có mình cậu mới nhìn thấy thông tin trước thiết bị kết nối."

Tạ Tịch nhẹ nhàng thở ra.

Trọng Kim nói: "Mới đầu tôi cũng giật mình, thiết bị kết nối cho ra tin tức có phải quá kỹ càng không? Có điều cậu không cần lo lắng, những thứ này ngoại trừ cậu, không có ai thấy được!"

Tạ Tịch gật đầu, mặc dù trong lòng hơi nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Quả nhiên, Trọng Kim đã chủ động nói với cậu: "Trước tiên tạm để thông tin cá nhân đó đã, mau xem phần thưởng nhiệm vụ một chút!"



Tạ Tịch đáp: "Được." Nói rồi cậu nghiêm túc nhìn lại.

Trên màn nước hiện lên thông tin cá nhân của cậu, kỹ càng đến mức khoa trương, bắt đầu từ lúc sinh ra, đến mười chín năm sinh hoạt của cậu đều viết đủ, đừng nói người khác, bản thân Tạ Tịch nhìn cũng cảm thấy kinh ngạc.

Cậu thấy được tên Tạ Tố, trong lòng khẽ động, muốn xem tên cha, ai ngờ cột liên quan đến cha lại là một khoảng trống.

Chuyện này là sao?

Trong lòng Tạ Tịch có nghi hoặc, nhưng cũng không tiện hỏi Trọng Kim mới quen biết, chỉ có thể tạm thời nhịn sự hiếu kì xuống.

Bỏ qua chuyện thông tin cá nhân quá chi tiết, những phần khác lại rất giống hệ thống trò chơi. Cột thứ nhất là "Chuẩn Thế giới", cột thứ hai là "Phần thưởng nhiệm vụ", cột thứ ba là "Đạo cụ", cột thứ tư là "Kỹ năng", cột thứ năm là "Thương thành".

Tạ Tịch nhấp mở phần thưởng nhiệm vụ, màn nước nhoáng lên, chỉ nghe soạt một tiếng, thông báo hiện lên: Thông quan "Tình yêu bên trái hay là bên phải", mức độ hoàn thành: 100%, nhận thưởng 1000 kim tệ.

Tạ Tịch không hiểu giá cả, cũng không biết 1000 kim tệ là nhiều hay ít, có điều cậu nhớ rõ lúc tiến vào trò chơi có đặc quyền là Gấp mười lần tiền thưởng. Nếu như lúc ấy cậu chọn đặc quyền kia, có phải sẽ nhận được 10.000 kim tệ?

Nghe thật mê người, nhưng nếu như cậu thật sự lựa chọn đặc quyền Gấp mười lần tiền thưởng, e là căn bản không hoàn thành nổi nhiệm vụ.

Trọng Kim hỏi cậu: "Thế nào? Được thưởng bao nhiêu?"

Tạ Tịch không mở miệng. Cậu nhấp mở thương thành, thấy các món đồ bên trong đều có đơn vị là ngân tệ, ý thức được phần thưởng của mình chỉ sợ là một khoản tiền lớn.

Trọng Kim thấy vẻ mặt bình thường của cậu, an ủi nói: "Không sao đâu, nhiệm vụ tân thủ phần lớn đơn giản, tiền thưởng cũng không nhiều, lúc trước tôi được 100 ngân tệ, vận may thế đã là khá lắm rồi!"

Một kim tệ tương đương 100 ngân tệ, Tạ Tịch không cẩn thận được 100.000 ngân tệ...

Trọng Kim lại nói: "Cậu tuyệt đối đừng phung phí, có mấy thứ đồ tỷ suất chi phí tối ưu, bỏ lỡ rất đáng tiếc!"

Tạ Tịch hỏi anh ta: "Thứ gì?"

Trọng Kim chỉ lên người mình, nói: "Bộ đồng phục này nhất định phải mua, mặc dù là cấp thấp nhất, nhưng cũng trâu bò, trong Chuẩn Thế giới có thể chống đỡ một lần vết thương chí mạng, là phúc lợi cực kỳ có lời cho người mới!"

Tạ Tịch gật đầu, nhìn về phía thương thành, bộ quần áo này chỉ cần 50 ngân tệ.

Trọng Kim lại nói: "Còn lại 50 ngân tệ tôi đề nghị cậu mua Ngôn ngữ thông dụng. Trò chơi tân thủ mới kèm theo nhận dạng ngôn ngữ, nhưng nhiệm vụ tiếp theo sẽ không có phúc lợi này."

Tạ Tịch mở thương thành, thấy trong cột kỹ năng có Ngôn ngữ thông dụng, cần 40 ngân tệ.

Trọng Kim nói tiếp: "Còn thừa lại 10 ngân tệ cậu thích làm gì thì làm, có điều đề nghị vẫn nên tiết kiệm một chút, đừng đi thử những thứ hạng mục giải trí vô dụng kia."

Tạ Tịch nhìn 99.910 ngân tệ còn dư lại, được thôi, tiết kiệm một chút.

Đúng lúc này, trên màn nước khổng lồ xuất hiện một đoạn chữ lớn.

[Thông báo: Thế giới cấp S "Tình yêu bên trái hay là bên phải" - qua cửa, người thiết kế: X, người qua cửa: nặc danh. Cốt truyện thế giới đã lên kệ, hoan nghênh mua.]

Thông báo gióng trống khua chiêng như thế nháy mắt khiến toàn bộ đại sảnh bùng nổ.

"CMN, Chuẩn Thế giới cấp S! Là ông lớn nào qua cửa?"

"Nếu tôi nhớ không lầm, Chuẩn Thế giới này của Đại thần X là thí luyện tân thủ, mới, người mới sao?"



"Mịa nó, trâu bò thế!"

"Thế giới cấp S có phần thưởng kỹ năng đặc biệt, người mới này chẳng phải sẽ lên trời luôn sao!"

Đám người nhao nhao anh một câu tôi một câu, xa xa càng xì xào bàn tán không yên.

Trọng Kim cũng khiếp sợ: "Đúng là núi cao còn có núi cao hơn, người mới này cũng quá trâu bò, nhiệm vụ thứ nhất đã là cấp S, còn qua cửa, đây thực là muốn lên trời mà!"

Tạ Tịch - Không lên trời cũng không hề muốn nhớ lại trò chơi thiểu năng kia chút nào: "..."

Trọng Kim vẻ mặt tiếc nuối nói: "Thật muốn biết cốt truyện thế giới cấp S như thế nào ghê, đáng tiếc đắt quá, bản chữ cũng phải mất 100 kim tệ."

Nói vậy là có ý gì, còn có bản video sao?

Lúc này màn nước lại có sự thay đổi, một tòa lâu đài hoa lệ thời trung cổ xuất hiện.

Tim Tạ Tịch thắt lại.

Trọng Kim đã kinh ngạc thốt lên: "Ông lớn nào trâu bò như vậy, mua bản công khai toàn màn hình luôn!"

Tạ Tịch đen mặt, quả nhiên có bản video? Thân phận của cậu sẽ bại lộ sao? Cậu không quen thuộc địa phương quỷ quái này, chỉ muốn làm người khiêm tốn!

Khiến cậu ngoài ý muốn chính là, Seyin trên màn nước không hề giống vẻ ngoài của cậu.

Trọng Kim nói: "Tiếc thật, người qua cửa nặc danh, không biết dáng vẻ của cậu ta ra sao."

Tạ Tịch nhẹ nhàng thở ra. Lúc này cậu mới chú ý đến hàng chữ dưới cùng màn nước.

Người thiết kế: X.

Tạ Tịch nheo mắt lại: Trò chơi này còn có người thiết kế?

(K: Haha, bạn nhỏ ghim rồi ⌐╦╦═─)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.