Nhiệm vụ tập kết
Độ thiện cảm của Tạ Tịch với ngài...
Giang Tà: "Vì sao?"
Tinh linh tóc bạc có dáng vẻ như đóa hoa băng cười rộ lên: "Ông có biết xấu hổ không mà còn hỏi vì sao hả? Ông thiết kế ra cái thế giới phá hoại kia, mịa nó, ai chơi xong mà không muốn giết ông!"
Giang Tà tạm ngừng, kiên định nói: "Không đâu, chỉ là trò chơi thôi."
Trong mắt Nhan Triết đầy vẻ hả hê: "Ông đừng quên, Tiểu Tường Vi chỉ là người thường, mới mười chín tuổi đã tiếp nhận lễ rửa tội từ hồn ý của lão lưu manh nhà ông, không hoài nghi nhân sinh mới là lạ!"
Giang Tà nói: "Em ấy không yếu ớt như vậy."
Nhan Triết đâm cho y một nhát chí mạng: "Chính vì không yếu ớt, nên mới càng thù dai!"
Giang Tà: "..."
Nhan Triết hiếm khi thấy được Giang Lão Tà kinh ngạc, tâm trạng rất tốt, bước chân rời đi cũng nhẹ nhàng khoan khoái, nếu để nhóm fanboy và fangirl của hắn nhìn thấy, chỉ sợ cũng phải hoài nghi nhân sinh – đóa hoa lạnh lùng kiêu ngạo cao cao tại thượng không thể chạm tới đâu rồi? Tên thiểu năng này là ai!
Nhan Triết đi rồi, Giang Tà vạch một nét giữa hư không, màn nước xuất hiện, y nhấn mở thông tin, gửi cho Tạ Tịch một tin nhắn: "Chào cậu."
Hai chữ như đá ném xuống biển rộng, chớ nói đến chuyện trả lời, ngay cả một tiếng vang cũng không có.
...Thật sự tức giận sao?
Nghĩ như vậy, khóe miệng của y lại giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dang-load/2495207/chuong-16.html