Cuộc gặp gỡ giữa tôi và Thiệu Lam là một cuộc hẹn vốn dĩ đã được đặt trước. Chính là tôi chủ động muốn ghé qua thăm cậu ta một chút. Toàn bộ đều là chủ ý của tôi cả thôi.
Không hiểu vì sao sau khi từ chỗ Markson trở về, tôi lại chỉ nghĩ đến mỗi Thiệu Lam mà thôi. Nghĩ đến cả lời nhắn gửi của mình dành cho Markson nữa.
Sau này, chúng tôi sẽ cùng nhau trị liệu cho căn bệnh rối loạn đa nhân cách của Thiệu Lam. Tôi không muốn nhìn con người đó phải một mình chiến đấu như thế nữa.
Sự cô độc này có thể tôi sẽ không hiểu hết được, nhưng tôi cũng cảm thấy đau lòng thay cho Thiệu Lam. Hơn mười năm vật vã với con quái vật trong cơ thể, nếu là tôi thì tôi đã không chịu đựng được.
Tôi sẽ tìm mọi cách mà hủy diệt đi con quái vật đó. Còn Thiệu Lam thì lại chọn cách sống cùng nó.
Cái đồ ngu ngốc này...
Nhờ Markson, tôi cũng hiểu thêm đôi chút về Thiệu Lam. Ví như sở thích đi bar uống rượu của cậu ta, sở thích tìm những shop thời trang thật oách rồi mua hàng đống đồ về. Và cả chuyện sưu tầm bật lửa mà Merry đã nói.
Con người Thiệu Lam rất thú vị. Có lẽ đối với riêng tôi thôi.
Giống như lúc này, người kia vẫn còn đang tức giận khi tôi đã tự ý làm nhiều thứ kỳ quặc. Bộ dạng không thèm nói chuyện nửa lời, không thèm liếc nhìn nửa cái, chẳng làm gì cả mà cứ nhìn ra ngoài đường mà thôi khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cut-bat/1874135/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.