Một ngôi nhà trong trí tưởng tượng của mọi người có lẽ sẽ khác nhau. Nó sẽ là những ngôi nhà với muôn hình vạn trạng, cách bày trí khác nhau, đồ đạc khác nhau, kiểu thiết kế cũng sẽ khác nốt.
Mỗi người sẽ có một ngôi nhà của riêng mình. Và họ sẽ yêu ngôi nhà của chính mình.
Nhưng thực tế cho thấy rằng, ngôi nhà đúng nghĩa là một nơi có đầy đủ bốn bức tường. Chỉ cần là một nơi được bao bọc bởi bốn bức tường và một cái nóc che trên đó thì gọi là nhà.
Nhà, hay tầng hầm thì cũng đều là bốn bức tường vô tri vô giác, càng nhìn lại càng chán ghét, càng nhìn lại chỉ càng muốn cào nát bức tường ấy mà trốn ra ngoài.
Và ngôi nhà của tôi rất khác biệt với mọi người. Đó là một tầng hầm nhỏ, một tầng hầm chỉ le lói một ít ánh sáng lùa vào qua khe hở của miếng sắt gỉ. Đó là nơi tôi chìm vào giấc ngủ sau khi đã kiệt sức với những trận đòn roi.
Để xem nào, xung quanh tôi chính là bốn bức tường màu vàng ngà. Còn có những con thú nhồi bông rách nát đang nằm trợn mắt nhìn tôi. Bọn nó có vẻ đang cười giễu tôi.
Nhưng khoan đã, mỗi ngày đều là bọn nó ngồi chơi cùng tôi, trò chuyện cùng tôi, chứng kiến những trận đòn roi mà tôi nhận lấy.
Mà, đó cũng chỉ là mảng ký ức nhạt nhòa thôi. Mảng ký ức khốn nạn nhơ nhuốc ấy cho đến tận bây giờ chỉ còn là một màu đen thăm thẳm.
Chẳng nhớ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cut-bat/1874126/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.