Thành phố A những cơn mưa phùn bắt đầu trở lại. Không còn bầu trời trong xanh những tia nắng ấm áp nữa thay vào đó là cảnh trời âm u những hạt mưa bụi bay lất phất trong gió đông lạnh giá. Rét buốt lòng người cũng nguội lạnh từ lâu.
Đứng trên căn phòng cao nhất của tòa cao ốc Dương Gia qua bức tường thủy tinh đôi mắt hổ phách phóng đáng nhìn ra xa về một nơi xa xăm hư vô nào đó. Hai tay khoanh trước ngực thân ảnh cao to vô thức dựa hẳn vào bức tường,anh nghĩ về ngày xưa về quá khứ.
Một vòng tay ấm áp ôm chầm lấy thân thể Dương Thần Phong từ phía sau.Áp mặt vò lưng anh hơi thở đều đều tham lam hít hà mùi hương nam tính trên người anh. Đã lâu lắm rồi cô không ngửi thấy mùi hương này nhẹ nhàng nhưng dễ say đắm lòng người.
Kí ức quá khứ bị phá tan khi có một vòng tay nhỏ nhắn ôm anh từ phía sau. Đôi mắt hổ phách trong giây lát ánh lên nhưng ti vui mừng cùng hạnh phúc. Gạt đôi tay kia ra anh xoay người lại, giọng nói trầm ấm mang vẻ cưng chiều.
- Tiểu bảo bối rốt cuộc cũng chịu về.
Vòng tay rộng lớn của anh ôm chầm lấy thân hình bé nhỏ kia mang theo ý sủng ái. Tiểu bảo bối là người mà anh yêu thương nhất, chỉ có cô bé này mới có thể thấy bộ dạng cưng chiều của anh.
Tiểu bảo bối rúc mặt trong ngực anh, nước mắt nhạt nhòa.
- Phong Phong em xin lỗi. Em sai rồi.
Thấy tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-tong-giam-doc-tong-tai-can-than-mac-bay/2128875/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.