Bầu trời trong xanh không khí mát lành bao phủ toàn bộ thành phố A.
Cạm Bẫy vẫn như vậy vẫn ồn ào náo nhiệt vẫn chìm đắm trong cuộc sống ăn chơi không lối thoát. Ngay ngày đầu tiên cô đi làm đã tự ý bỏ về còn nghỉ suốt hai ngày liền mà chưa xin phép không biết có bị đuổi việc không nữa. Mạc Lam mang theo nỗi lo lắng bước vào trong Cạm Bẫy.
Một thân hình nhỏ nhắn di chuyển trong dòng người đông đúc đang hướng về phía cô.
- Mạc Lam, mấy hôm nay cậu đi đâu vậy hả?
Quay người lại dù rất ồn ào nhưng cô vẫn có thể nghe rõ từng câu từng chữ bởi có lẽ giọng nói kia quá quá êm tai đi a. Gương mặt cô mang theo nét ảm đạm.
- Ba mình bị bệnh, nên mình phải tới bệnh viện để chăm sóc cho ông ấy.
Hai hàng lông mày nhíu chặt lại Đồng Đồng không ngờ mấy ngày hôm nay cô không đi làm là do ba cô bị bệnh sao? Vậy mà làm cô tưởng.....
- Ba cậu bị bệnh vậy hôm nay cho tớ tới thăm ông ấy với nhé?
Nhìn ánh mắt chân thành của Đồng Đồng cô cảm động hết sức, cô rất vui khi có được một người bạn tốt như vậy.
- Ừ. Cảm ơn cậu.
Gương mặt Mạc Lam tuy cười nhưng ánh mắt cô vẫn luôn phảng phất nỗi buồn. Đồng Đồng đưa hai tay lên bẹo má cô giọng nói nũng nịu chọc cười cô.
- Nào cô gái của tôi cậu hãy cười nên đi. Khi cậu cười trông cậu thật xinh đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-tong-giam-doc-tong-tai-can-than-mac-bay/2128873/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.