Thành phố ồn ào náo nhiệt, màn đêm buông xuống, bầu trời âm u không khí trùng xuống ngột ngạt lan tỏa khắp căn phòng cao nhất của tòa cao ốc thuộc quyền sở hữu của Dương Gia.
Không một ánh đèn bóng tối như nuốt trọn lấy căn phòng sang trọng này. Một người đàn ông có vóc dáng cao to khoác trên mình bộ âu phục đắt tiền đang đứng bên bức tường thủy tinh ngắm thành phố về đêm miệng không ngừng nhả ra những đợt khói mờ mờ ảo ảo.
Ngắm thành phố? Trong từ điển của Dương Thần Phong anh lại xuất hiện ba từ "" ngắm - thành - phố ""ư. Nực cười. Sống 27 năm trên đời thứ anh ngắm cũng chỉ có một và cũng duy nhất đó chính là "" phụ nữ"". Chắc là trong anh đang suy tính gì đó. Một con "" mồi"" mới chăng?
- Đại ca, anh thật sự muốn làm như thế sao?
Dương Thần Phong hít một hơi thuốc thật sâu, ngón trỏ gảy nhẹ lên thân điếu thuốc.
- Đường Nguyên, cậu còn rất nhiều việc phải làm.
Ý tứ đã quá rõ ràng, Đường Nguyên nghe vậy cúi đầu không nói thêm gì nữa, lẳng lặng xin phép ra ngoài.
"" Cạch"" Âm thanh lạnh lẽo khô khốc vang lên trong căn phòng tĩnh mịch, nghe thật chói tai.
Cánh cửa được khép lại Dương Thần Phong xoay người từng bước từng bước tiến tới bên cạnh bàn làm việc.Anh vứt điếu thuốc đã tàn xuống sàn nhà lạnh lẽo dùng gót giày dập tắt.
Một tia sáng nhỏ nhoi mờ mờ ảo ảo chiếu xuống tập tài liệu trên bàn. Một giây anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-tong-giam-doc-tong-tai-can-than-mac-bay/2128866/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.