Trời còn tờ mờ sáng, sự vắng vẻ trên con đường Bối Xác cũng dần nhường chỗ cho từng dòng người tấp nập.
Trần Tiếu xoa nhẹ ngón cái, đẩy mở cánh cửa tiệm cà phê của ông chủ Tiểu Vũ.
"Hi!" Hắn dùng giọng điệu mà bản thân cho là cực kỳ nhiệt tình để đánh tiếng chào hỏi, sau đó trưng ra nụ cười giả lả nom rất rợn người, đồng thời còn lẩm bẩm trong lòng: "Gã trạch nam phì nhiêu này mở cửa cũng sớm thật."
Ông chủ tiểu Vũ vừa nhìn thấy sắc mặt của Trần Tiếu thì lập tức chẳng cần khách sáo, thuận miệng phán luôn một câu: "Sắc mặt của ông làm gì mà đen thui thế."
Trần Tiếu khẽ nhún vai, đáp: "Đói! Lại thêm buổi tối hôm qua không được ngủ yên."
Sau khi do dự đôi chút, hắn lại chỉ vào hai quầng mắt đen thui của mình rồi hỏi một câu không đầu không đuôi: "Sắc mặt kiểu này đặt dưới ánh đèn mà nói là bị trúng độc rồi, cậu có tin không?"
Ông chủ tiểu Vũ chẳng mấy để tâm, làu bàu một câu: "Làm sao tôi biết được. Tôi có bị trúng độc bao giờ đâu."
Trần Tiếu hậm hực bĩu môi: "Thôi được rồi… Bánh ga tô, loại ngọt nhất."
.........
Không bao lâu sau, bánh ga tô đã được mang đến trước mặt Trần Tiếu, chỉ có điều không kèm thêm ba chữ "Ăn thong thả."
Lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng còi xe cứu thương.
"Sớm thế này… Ai lại bị tái phát bệnh tim à?" Ông chủ tiểu Vũ tự mình lẩm bẩm, sau đó bắt đầu lau chùi quầy bar.
"Suy thận…" Trần Tiếu nhét một thìa bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978465/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.