Ngọn lửa nhảy múa tứ phía, nhe nanh múa vuốt, nuốt chửng vụn giấy và mảnh áo. Một lúc lâu sau thì tất cả biến thành tro bụi. Gã đàn ông nhìn theo đám tro tàn còn sót lại đang bị xoáy nước cuốn phăng đi rồi biến mất khỏi tầm mắt thì chậm rãi thở phào một hơi.
Gã ta quay về phòng khách, nhìn sang người đàn ông đang bị trói bên góc tường, lòng tràn ngập nghi hoặc.
Khóe miệng khiến người khác nổi da gà, thái độ thì ung dung tự tại, lại thêm việc đối phương vẫn có thể trầm ổn, tỉnh táo suy nghĩ trong tình huống như thế này, tuy rằng Trần Tiếu không hề nói mình là ai, nhưng trong lòng gã đàn ông kia đã tự động coi hắn là một tên tội phạm giết người biến thái mà các bản tin thường hay nhắc đến.
"Haiz… Cũng không biết là số hên hay là xui xẻo nữa." Gã đàn ông vừa nghĩ, vừa ném một hộp sữa cho đối phương: "Bất luận thế nào, dường như hắn đang thực sự giúp đỡ mình."
Quả thực, nếu không có Trần Tiếu, chắc chắn giờ phút này gã ta vẫn còn đang ngồi trên giường run lẩy bẩy, khắp căn phòng vẫn toàn là mùi máu tươi. Cho dù gã có thể nghĩ ra cách đốt quần áo đi chăng nữa, thì đến tám, chín mươi phần trăm là sẽ khiến cho không khí mù mịt. Sau đó, cũng bởi vì đốt không sạch sẽ, làm nghẹt đường thoát nước, thế thì chỉ còn nước chống mắt chờ đến lúc bản thân bị phát hiện mà thôi.
Gã chẳng qua cũng chỉ là một tên côn đồ nhỏ nhoi, tính khí nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978463/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.