Vương Tam khó khăn bò dậy, cảm giác xây xẩm đầu óc vẫn chưa biến mất hoàn toàn, có thể là vì sợ hãi, cũng có khi là do đau đớn, nhưng tóm lại, cơ bắp toàn thân của gã đều đang run rẩy. Dưới nền nhà có một vệt máu, kéo dài từ bên chân gã cho đến tận ngoài cửa. Cách vị trí vết máu này khá gần, có đặt một khẩu súng.
Vương Tam là một kẻ cực kỳ ghét động não. Theo lời đánh giá của những kẻ xung quanh, gã chính là một tên "cục súc". Còn nếu dịch ra lời hay ý đẹp, thì chính là đơn giản, thẳng thừng, song không nhất định là có hiệu quả.
Thế nên dựa trên tình hình vào giờ này phút này, trong bộ não của gã chỉ xuất hiện những suy nghĩ theo bản năng như sau:
Một là, ngoài cửa có người.
Hai là, nó muốn giết mình.
Ba là, dưới đất có súng.
Gộp ba điều này lại với nhau, thì sẽ có được một kết luận vô cùng đơn giản, thẳng thừng, đó chính là: "CMN! Ông đây muốn xử nó!"
Nỗi sợ hãi là một thứ rất kỳ diệu. Nó có thể công kích một người trong chớp mắt, cũng có thể tạo cho người ta một loại dũng khí hư vô mờ ảo. Gã Vương Tam của lúc này chính là điển hình của dạng máu nóng xông lên não, chẳng hiểu sao toàn thân bỗng trào dâng một nguồn sức mạnh, giống như kiểu "hồi quang phản chiếu" của người sắp chết vậy. Gã bổ nhào về phía khẩu súng tựa như một con chó săn, sau đó lăn một vòng.
Gần như cùng một lúc, "gã xăm trổ" ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978452/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.