Trần Tiếu bước vào trong trận pháp được vẽ trên sàn nhà ấy. Đúng như những gì hắn nghĩ, hình vẽ kỳ lạ này dùng để kết nối hai không gian lại với nhau, nên đầu nối còn lại có lẽ chính là căn nhà trọ kia. Tuy nhiên, có thể vì lý do bức vẽ chưa hoàn chỉnh hoặc là sai sót ở chỗ nào đó, tóm lại thì đây rõ ràng chỉ là một bán thành phẩm mà thôi.
Một giây trước còn có thể cảm giác được bản thân đụng trúng thứ gì đó, nhưng một giây sau thì không còn nữa. Thỉnh thoảng, tại góc độ đặc biệt nào đó sẽ còn nhìn thấy một vài tia sáng dịu nhẹ, nhưng chỉ cần một cái chớp mắt là đã biến mất không hình không bóng.
Nếu một người bình thường nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị thế này, chắc chắn đều sẽ than thở theo kiểu... ĐM, cái quỷ gì vậy? Ma pháp hệ không gian ư?
Ầy... Tới đây thì phải xem lại định nghĩa về ma pháp rồi!!! Một trăm năm trước, anh cho tôi vài miếng sắt, kèm thêm mấy sợi dây đồng, tôi nói có thể giúp anh kết nối liên lạc với người ở cách xa ngàn dặm - thế thì vào thời ấy sẽ khẳng định đây là ma pháp. Anh dám hé miệng nói ra điều đó, 80 - 90% là sẽ bị treo lên giàn, hoả thiêu đến chết rồi. Nhưng mà thời nay, mỗi người có một cái điện thoại di động, thế thì chẳng còn ai cảm thấy hiếm lạ nữa! Những hiện tượng như: chùm ánh sáng rọi vào màn chiếu có thể hiện ra hình ảnh vô cùng chân thực, hay chỉ cần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978419/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.