Tại đầu một con đường nào đó thuộc thành phố K, một người đàn ông gầy nhom với khuôn mặt trắng bệch đang lang thang không có mục đích.
Hắn đút tay vào túi quần, hơi khom lưng, nơi khóe miệng có một vết sẹo do bị vật cứng rạch đứt để lại. Thỉnh thoảng, người qua đường khi nhìn vào khuôn mặt ấy sẽ phải khựng lại vài giây, sau đó vội vội vàng vàng né ra xa.
Đương nhiên, Trần Tiếu sẽ không để ý những điều này. Hiện tại, hắn đang vô cùng rầu rĩ vì một việc.
....................
Nói ra thì, tuy rằng bộ óc của Trần Tiếu có rất nhiều tri thức mà người khác không có. Hơn nữa, năng lực quan sát và tốc độ tư duy của hắn cao hơn hẳn người bình thường. Thế nhưng, ký ức của hắn rốt cuộc chỉ là một khoảng trắng. Hiện tại, hắn chẳng biết gì về bản thân ngoài một cái tên. Không biết ngày sinh tháng đẻ, không biết cha mẹ là ai, có anh em bạn bè gì không, là người ở đâu, đã từng đi học chưa, trước đây làm cái gì, v.v… Nói tóm lại, ngay đến việc chứng minh thân phận của mình, hắn cũng đành bó tay!
Điều này trực tiếp dẫn đến rất nhiều vấn đề khó giải quyết. Ví như hiện tại….. Hắn phát hiện, bản thân chẳng thuê nổi phòng trọ!
Quay lại vài tiếng đồng hồ trước đó… Trần Tiếu rời khỏi "Trung tâm phòng chống dịch bệnh thành phố K", cũng chính là "Khu nghiên cứu sinh vật dị thường số 15". Sau đó, hắn đứng tại một con đường nhỏ thuộc vùng ngoại ô cả nửa giờ đồng hồ mới đợi được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978416/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.