"Hì hì hì hì....."
Bên trong phòng "D-391", giọng cười nhẹ nhưng thẩm thấu lòng người của Trần Tiếu vang vọng giữa không gian.
Mà ở trước mặt hắn, cụ ông kia đang ôm lấy đầu, lăn lộn trên mặt đất, nhìn có vẻ đau đớn lạ thường.
...
Mới vừa rồi, cũng giống mọi ngày trước, ông lão há to miệng bắt đầu hút lấy ký ức (hình ảnh "quá đẹp" nên ở đây không miêu tả kỹ nữa....). Nhưng vào đúng thời khắc hút vào lần thứ nhất, lão ta phát hiện mùi vị ngày hôm nay có hơi đặc biệt. Nó giống như vô số loại gia vị bị nhào trộn lẫn lộn với nhau, tóm lại là vô cùng ghê tởm.
Lão phun ngay cái đầu của Trần Tiếu ra.
Lúc này, trên gương mặt của đối phương còn lưu lại nước dãi trong miệng lão, đầu tóc cũng bết dính lại, thoạt nhìn thật khiến cho người ta không dễ chịu chút nào. Thế nhưng hình như thằng nhóc này chẳng thèm để ý, còn dùng khuôn mặt cười quỷ dị mà nhìn mình. Đôi mắt kia ... thật khiến cho lòng người run sợ.
"Mùi vị thế nào?"- Trần Tiếu hỏi một câu.
Cụ ông kia không trả lời. Bởi đột nhiên ông ta có cảm giác trong đầu mình rất khó chịu, dường như có thứ gì đó vô cùng hỗn loạn đang tuôn vào, trộn lẫn với tư duy vốn có của lão, rối bời thành một mớ bòng bong.
Thấy vẻ khó chịu của đối phương, Trần Tiếu bèn tỏ vẻ ân cần hỏi han: "Làm sao rồi? Ăn đồ hư rồi sao?"
Đương nhiên ông lão không phản ứng lại hắn. Lúc này, ông ta không có tâm tư trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978408/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.